Trong nháy mắt, cả đám đều hiểu rõ, người này chính là chủ nhân của căn biệt thự.
Và khi nhìn rõ mặt Bùi Dữ, tất cả đều lúng túng cứng đờ.
Không vì lý do gì khác, chỉ riêng cái danh “người thừa kế trẻ tuổi giàu có nhất” của Bùi Dữ đã đủ khiến người người ngưỡng mộ. Dù có là kế thừa sản nghiệp “Hơi Nước”, thì địa vị đó cũng chẳng ai sánh bằng.
Mà bọn họ cũng đều là phú nhị đại, tuổi tác chẳng kém nhau là bao. Cha mẹ trong nhà đều từng hoặc đang tìm cách hợp tác với Bùi Dữ, thậm chí không ít lần đem con cái ra so sánh.
Khi Bùi Dữ vẫn còn mờ mịt chưa nhận ra họ, thì bọn họ đã từng nhìn thấy mặt anh, ghi nhớ kỹ gương mặt này từ lâu rồi.
Chuyện Bùi Dữ bán hết tài sản lấy tiền mặt, bọn họ cũng biết. Ban đầu còn chế giễu, cười anh lỗ vốn. Nhưng tận thế đến, giờ họ muốn bán tháo tài sản cũng chẳng ai thèm lấy!
Thời loạn, chỉ có lương thực và vũ lực mới là thật sự quý giá.
Tô Căng nhìn thấy Bùi Dữ, lập tức thay đổi thái độ, chỉnh lại kính mắt, vẻ ngoài vẫn nho nhã lễ độ:
“Hóa ra là Bùi tổng. Tôi và mấy người bạn chạy nạn đến đây, định tìm chủ biệt thự xin ở nhờ. Gọi mãi không thấy ai trả lời, nên mới định rời đi. Không ngờ... nơi này là của ngài.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT