Chu Sở Lan mạnh mẽ gạt tay Lý Trác Diệu ra, chậm rãi đi xuống núi.
Tay Lý Trác Diệu buông thõng, cậu trông theo bóng lưng anh xa dần.
Xung quanh rất ồn ào, dân làng vừa dỡ xong hàng hóa đang nghỉ ngơi bên đường. Trịnh Nam Uẩn bận rộn phát nước và thuốc chống say nắng cho mọi người, Tề Chấn Quyền cầm loa lớn, hét to: “Mọi người cố gắng thêm chút nữa nhé, còn hai chuyến nữa thôi là gần chuyển xong đồ rồi.”
Tiếng người huyên náo chẳng hề lọt vào tai Lý Trác Diệu chút nào. Tâm trí cậu yên tĩnh đến lạ, như thể đang đứng trơ trọi giữa một ngọn núi tuyết, không có gió nhưng lại lạnh cóng, khắp trời đất tĩnh lặng, chỉ có âm thanh bước chân giẫm lên tuyết vang lên mơ hồ.
“Anh sao thế? Sắc mặt khó coi quá.” Trịnh Nam Uẩn đi tới, đưa cho cậu một chai nước.
“Không sao, hơi mệt thôi.” Lý Trác Diệu khựng lại vài giây mới trả lời.
“Nếu thấy không ổn thì anh về khách sạn nghỉ trước đi, để tôi quản lý bên này.”
“Không cần, tôi nghỉ một lát là ổn thôi.”
Cô nhìn đống tàn thuốc dưới đất, khẽ cau mày.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT