Lý Trác Diệu không biết hôm đó mình đã xuống núi như thế nào. Cậu cảm thấy những gì mình vừa nghe được đều mang lại cảm giác cực kỳ không chân thực, như thể đang mơ vậy, và rồi sau khi tỉnh giấc, cậu sẽ gặp một Chu Sở Lan cũng ít nói, nhưng vẻ mặt anh thoải mái hơn nhiều. Cậu đến trạm xăng nhà họ, có lẽ Chu Sở Lan sẽ nhiệt tình mời cậu ở lại, thậm chí xắn tay áo lên, tự tay nấu cho cậu một tô mì thịt dê.
Dù vậy tất cả đều là sự thật.
Chương trình sắp bắt đầu quay, Lý Trác Diệu ngày càng bận rộn, thường xuyên họp đến tận đêm khuya, liên tục thảo luận với nhóm kế hoạch, quảng cáo, quay phim, ghi âm về từng chi tiết của chương trình. Cậu hút thuốc nhiều hơn, có lúc một ngày có thể hút hết một gói, mỗi lần Cao Tuấn gặp cậu đều nhăn mặt.
"Hút ít thôi, mùi thuốc trên người cậu hệt như người nghiện thuốc lá mười năm vậy."
Thực ra Lý Trác Diệu rất muốn hỏi Chu Sở Lan rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì, cậu hoàn toàn không tin anh là kiểu người chống đối xã hội bạo lực cực đoan như lời trưởng thôn nói, nhưng cũng biết rằng pháp luật không nói dối. Thậm chí cậu còn cảm thấy không nên nghi ngờ Chu Sở Lan một chút nào, cần cảm thấy có lỗi vì mình đã dao động dù chỉ chốc lát.
Nhưng Chu Sở Lan đã ngậm điếu thuốc của cậu, nói với cậu rằng tất cả đều là sự thật, nếu sợ thì có thể rời đi. Vậy mà nói xong, anh lại tự mình bỏ đi.
Lý Trác Diệu cảm thấy chính mình đã phá hỏng mối quan hệ với Chu Sở Lan, cậu rất muốn nói với anh một lời xin lỗi, nhưng lại nhận ra mình hoàn toàn không thể thốt ra ba chữ đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play