Hạ Tu nói: “Sao cậu lại đến đây?"
Khả Khả đáp: “Tớ đợi mãi mới đến khi cả nhà họ ngủ say, lén trốn ra ngoài, bắt taxi suýt nữa thì bị đưa vào đồn cảnh sát "
Tôi lại nghe thấy Hạ Tu nói: “Cậu nên đợi tớ đến tìm cậu mới phải. Cậu là con gái, nguy hiểm lắm.”
Khả Khả lại nói: “Cậu đến tìm tớ á? Đến nhà cô ta?
Cậu không muốn sống chứ tớ còn muốn! Tớ cuối cùng cũng hiểu vì sao kiếp trước cậu lại phóng hỏa đốt nhà bọn họ rồi, thật quá ngột ngạt. Hôm nay vừa đến nhà cô ta, cô ta đã túm lấy tay tớ lải nhải, nào là Khả Khả à, con phải học thật giỏi năng khiếu, sau này kiếm tiền thật nhiều cho mẹ..."
“Tớ biết tình cảnh của cậu khó khăn, tớ nhất định sẽ nghĩ cách cứu cậu ra khỏi chỗ đó.”
“Liên minh trọng sinh! Lần này, tớ nhất định sẽ đưa kẻ xấu ra trước công lý!”
Nếu như lúc trước tôi còn nghi ngờ, thì giờ đã chắc chắn rồi.
Hạ Tu và Khả Khả... cũng trọng sinh rồi!
Tôi không kìm được, đẩy cửa bước vào.
Hai đứa nhỏ đang trò chuyện hăng say thấy tôi, lập tức hóa đá.
Tôi tiện tay đóng cửa lại, hạ giọng, phấn khích nói:
"Các con ơi, cho mẹ tham gia với! Mẹ cũng trọng sinh rồi!"