Ngày đầu tiên đi học của năm lớp 10, Hải Đăng được cô chủ nhiệm Bảo Ngọc xếp chỗ ngồi cạnh bí thư lớp, Thảo Ly – một cô gái năng động hoạt bát, đặc biệt có nụ cười rất dễ thương. Vừa ngồi vào chỗ, Thảo Ly đã mở lời trước:
- Chào bạn thủ khoa kiêm lớp phó học tập của 10A1, tớ là Thảo Ly, từ nay có gì mình giúp đỡ nhau nhé!
- Ừ, chào Ly, có gì giúp đỡ - Đăng nói xong chìa tay ra ý muốn bắt tay với Ly, từ trước đến nay tính cậu vẫn rất thoáng trong việc kết bạn nên cái bắt tay tình bạn này khá cần thiết.
Ly thấy Đăng chìa tay ra cũng hơi ngại nên đã từ chối. Mặc dù Đăng đẹp trai đấy, cũng trắng nữa nhưng cô có người trong lòng mất rồi.
Trông Đăng hoà đồng với mọi người thật chẳng giống hình tượng thủ khoa bình thường cho lắm. Thủ khoa thì phải lạnh lùng, chỉ quan tâm đến học hành, ngại giao tiếp chứ nhỉ. Nhưng nhìn sang dãy bên cạnh, Á khoa, cũng là tân lớp trưởng 10A1, mới đúng hình tượng này.
Triết kiệm lời, ít nói, mang vẻ rất “học sinh ngoan”, nhưng lại đằng đằng sát khí làm các bạn khá sợ không dám tiếp xúc gần. Thật ra tính Triết không phải vậy, từ trước đến nay cậu vẫn hay giúp đỡ bạn bè, nhưng hôm nay thời tiết không đẹp lắm. Trời xấu là do Triết đã chứng kiến hết từ đầu mọi việc xung quanh Đăng, từ chào hỏi với cô bạn bên cạnh, rồi còn muốn bắt tay và cứ ngồi cười cười với Ly nãy giờ.
Hồi cấp hai, Ly và Triết học chung lớp, Ly năng động, cởi mở đặc biệt còn khá duyên nên rất nhiều bạn quý duy chỉ có lớp trưởng Minh Triết là không. Cậu thấy cái cô bạn Thảo Ly này cứ kì lạ làm sao ấy, suốt ngày nhờ mình mấy chuyện không đâu, đi thi thử được hẳn chín điểm toán mà cứ hỏi cậu mấy bài rút gọn dễ ợt. Cậu không ngại chỉ bài nhưng bị hỏi đến chục lần cũng không thích cho được.
Còn bây giờ thì chắc chắn trên mặt của Thảo Ly đã gắn ba chữ to đùng “hồ ly tinh”, ả này hình như thấy Hải Đăng nhà cậu đẹp trai học giỏi lên bắt đầu lấn lướt chủ động làm quen rồi đấy. Cộng một người vừa chuyển từ danh sách bạn không thân vào danh sách đen cần xa lánh của Minh Triết.
Hội Đăng và Ly đang nói chuyện rất vui và cũng làm quen thêm được tất cả các bạn xung quanh. Ly cảm thấy bạn cùng bàn của mình khá cute, thân thiện làm ngày đầu tiên đi học của mình thêm tuyệt vời, đặc biệt là từ khoảnh khắc cô chạm mắt với Minh Triết. Dù cười nói vui vẻ nhưng từ lúc vào lớp cô vẫn để ý lớp trưởng hơi lạ, cứ nhìn cô mãi dù hồi cấp hai có cố tiếp cận như nào thì Triết cũng chỉ coi Ly bình thường hơn chữ “bạn”. Hình như Minh Triết nhận ra ý của Ly rồi thì phải, hay là sau kì nghỉ hè cậu thấy mình cũng giống cô. Vô tình chạm mắt, Minh Triết cười nhếch mép với cô một cái rồi vội quay đi. Khoảnh khắc ấy, nụ cười ấy, dù không có làn da trắng sáng như Hải Đăng bên cạnh nhưng trong mắt Thảo Ly, bạn lớp trưởng đã sáng nhất lớp. Trái tim băng giá của Thảo Ly đã vội tan chảy đến nỗi cô quên mất tại sao lại là cười nhếch mép.
Buổi học đầu tiên kết thúc, Đăng đứng ở hành lang lớp chờ Triết về cùng, thấy Đăng đứng đó Thảo Ly cũng nán lại nói nốt chuyện đang dang dở. Sau cả buổi sáng trò chuyện, hai bạn đã phát hiện ra cả hai đều siêu mê anime và thích đọc manga nên có vô vàn chủ đề để bàn luận. Một lát sau, Triết bước ra thì thấy hai người cứ cười cười ở cửa lớp, mặt vội chuyển đen và lại toả thêm sát khí.
Triết tiến gần, nắm vội lấy cổ tay Đăng làm cả cậu lẫn Ly giật cả mình. “Mình về thôi, anh đói”, Triết nói rõ to, cũng may vì cậu làm lớp trưởng phải ở lại kiểm tra lớp nên trường giờ cũng vắng vắng nên chỉ có hai người nghe được mà nghe xong thì cả Đăng lẫn Ly mặt lạnh tanh.
- Mày sốt à? Sao cứ phải xưng “anh”? Tao với mày cùng tuổi ấy. – Đăng nói.
- Được rồi, được rồi, không “anh” nữa, mình về đi.
Thảo Ly đã chính thức bị ra rìa cùng với vô vàn hỏi chấm: “Triết nắm tay Đăng, Triết xưng anh với Đăng, cái quái gì vậy, hai người có họ à???” Chưa có câu trả lời cho những câu hỏi trên, Ly đã nhận được lời tạm biệt của Đăng rồi bị bỏ lại một mình ở cửa lớp. Trông hai bóng người đi sát nhau, người nọ nắm cổ tay người kia mà dắt đi, Thảo Ly không về thực tại nổi.
Tách được con “yêu tinh” kia ra, Triết thấy trời đẹp hơn rồi đấy. Ả là ai mà được nói chuyện với bé Đăng cả ngày nay lại còn cứ cười mãi thôi. Cũng may cho ả là không bắt tay, chứ đến hắn còn chưa được nắm tay bé lần nào từ khi gặp lại đâu đấy. Cộng thêm việc sáng nay bé còn đi sớm, không chờ hắn nữa, ả mà đồng ý chắc giờ hắn tiễn đi luôn rồi cũng nên.
Trên cả đường về, Đăng thấy Triết cứ dính người kinh khủng. Rõ ràng là cao hơn cậu mà đi cứ phải dựa dựa vai, từ trường về đến nhà có 200m thôi mà làm cậu nóng kinh khủng, muốn đẩy ra mà tên cứng đầu này không chịu. Hình như hắn nhu cầu cao thật, nhưng thiếu gì cách giải toả chứ, Đăng có giúp được đâu.
Về đến nhà, Triết đẩy Đăng vào, nhưng cậu lại kéo Triết vào nhà. Đăng chạy vội vào lôi điện thoại ra chìa trước mặt Triết, bảo cậu add friend đi để mình gửi mấy cái đấy cho. Mấy cái đấy là gì Triết cũng không để ý nhưng được bé chủ động add friend thì vui thật.
Lúc Triết trả lại điện thoại, Đăng khá bất ngờ vì Facebook Hoàng Minh Triết nhưng ảnh avatar lại là ảnh Hải Đăng hồi bé. “Tên này nhớ cậu lắm à?”
**Behind the scenes***
Thảo Ly: Tôi làm gì Đăng mà ông cho tôi vào danh sách đen hả Minh Triết???
Minh Triết: Cô là hồ ly tinh.
Hải Đăng: …
---Lời của mẹ yêu---
Bé Thảo Ly cute dữ lắm mà cái thằng con tôi nó ác gì đâu không á.