Sở Phù Dương liếc mắt nhìn ly trà Tạ Tri Uyên đưa tới, nước trà sóng sánh, mang theo sắc vàng nhàn nhạt. Tuy trong lòng cảm thấy có chút cổ quái, nhưng người ta có lòng tốt, nếu từ chối thì sẽ quá vô lễ.
“Đa tạ Bình Tây Vương gia.” Nàng đưa tay tiếp lấy chén trà, lúc vô tình chạm vào đầu ngón tay của hắn, cảm giác lạnh lẽo truyền đến.
Tạ Tri Uyên mỉm cười, thân hình tựa vào vách xe, rót cho mình một ly trà nhuận hầu. Dung mạo hắn trắng trẻo sạch sẽ, mắt dài, môi mỏng hơi tái, ngũ quan đâu vào đấy, duy chỉ có chút vẻ nữ tướng nơi nam thân, khiến người ta có cảm giác quen thuộc một cách khó hiểu.
Sở Phù Dương nâng chén trà nhấp một ngụm. Nàng từng nghe nói đến vị quận vương Bình Tây này, năm xưa đôi chân từng tàn phế, dung mạo lại vô cùng tuấn mỹ, ra trận hành quân lúc nào cũng mang theo mặt nạ.
Mấy ngày trước ở Trường Nguyên điện, hắn trông bệnh nhược ốm yếu, hôm nay so với khi đó có phần khá hơn, song sắc mặt vẫn không được hồng nhuận, đầu ngón tay vẫn lạnh, hẳn là thể hư chưa khỏi.
Người như vậy lại cư xử ôn hòa, cũng chẳng khiến người khác cảm thấy xa cách. Nhưng hai người bọn họ cùng ngồi một xe, thật sự là có chút thất lễ, chắc hẳn là do cố ý sắp xếp. Vị Bình Tây Vương này tám phần là có điều muốn nói.
Nhớ tới hôm nọ hắn từng dò hỏi chuyện nàng, Sở Phù Dương cụp mi mắt, chậm rãi mở miệng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play