Ngọc Tuyền viên giới rộng lớn, trong ngoài thôn trang đâu đâu cũng có thể bắt gặp thị vệ. Trong đó, Hương Sơn u tĩnh thâm trầm, núi tuy không cao nhưng khắp sườn đồi đều là lá đỏ rực rỡ, từ xa nhìn lại tựa như vạn dải hồng la sa lượn lờ trong rừng, là một trong tám cảnh đẹp nhất nơi này.
Khi xe ngựa dừng lại trước đình viện, phía sau còn không ít xe chưa đến nơi. Phúc công công đã sai người mang theo đồ vật sắp xếp ổn thỏa vào Đông Uyển.
Hoàng đế đỡ Khương Khanh Nhi xuống xe, sau đó cùng nàng dạo một vòng quanh trang viên. Dọc đường, hai người đi cạnh nhau, tuy vẫn giữ một khoảng cách chừng nửa thước, nhưng ánh mắt ôn hòa, thần sắc nhu tình khiến ai nhìn cũng thấy họ vô cùng xứng đôi.
Phúc công công khẽ mím môi cười, nghĩ bụng: Bệ hạ khó có lúc dịu dàng đến vậy, đế hậu ân ái, quả thật là chuyện tốt.
Lộ trình dài, Khương Khanh Nhi có chút đói bụng. Bánh hoa quế trong xe ngựa lúc trước nàng chỉ ăn được vài miếng, lại thêm mồ hôi chảy không ít, người có phần mỏi mệt. Lý Mặc liền đưa nàng trở về nghỉ ngơi tại Đông Uyển.
Trong viện phong nhã, thanh tĩnh. Khương Khanh Nhi vừa ngồi xuống, cung nữ đã bưng nước sạch cùng khăn tay đến. Lý Mặc đích thân nhúng khăn, vắt khô rồi nhẹ nhàng lau mặt cho nàng.
Trước khi ra cung, Khương Khanh Nhi chỉ điểm nhẹ son phấn, môi hồng nhàn nhạt. Nhưng trải qua một đoạn xóc nảy trong xe, lớp phấn son ấy đã bị Lý Mặc hôn đến sạch sẽ, không còn dấu vết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT