Đã đến mức Cảnh Vinh cũng nói ra lời như vậy, Lâm Xuân Hiểu đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến nỗi còn làm ra vẻ rộng lượng. Trong lòng chàng vẫn có chút do dự: “Nàng không đến Hạ gia, bọn họ sẽ không tức giận sao?”
Cảnh Vinh lắc đầu: “Hạ lão gia chủ sẽ không nổi giận vào lúc này, hơn nữa ta còn có người giúp đỡ.”
Chốc nữa Lâm Xuân Hiểu còn phải giả vờ trúng độc phát tác, Cảnh Vinh liền đứng dậy giúp chàng chọn y phục, hỏi: “Ngươi muốn mặc màu gì?”
Lâm Xuân Hiểu ôm chăn che ngực, ngồi khoanh chân trên giường: “Muốn mặc áo màu xanh, giống y phục của nàng.”
Cảnh Vinh gật đầu, đích thân giúp chàng mặc vào. Nhìn làn da trắng nõn của Lâm Xuân Hiểu chi chít những vết bầm xanh tím sau cuộc hoan lạc vừa rồi, hô hấp của nàng cũng có chút hỗn loạn, suýt nữa đã kéo y phục vừa mặc xong ra mà tiếp tục thêm một lần nữa.
Cảnh Vinh không đến rước dâu, Cảnh Lịch đành phải phái người đến giải thích với Hạ lão gia chủ: “Lâm Xuân Hiểu đột nhiên thân thể không khoẻ, Cảnh Vinh nhất thời không thể rời khỏi.”
Hạ lão gia chủ chống gậy, sắc mặt u ám, mọi người xung quanh nhất thời không ai dám lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play