Hạ nhân đến báo giờ lành đã tới, liên tục thúc giục Cảnh Vinh – người mãi chưa thay xong hỉ phục – ra bái đường. Nào ngờ lúc ấy, người hầu hạ Lâm Xuân Hiểu lại hốt hoảng chạy đến, lảo đảo suýt ngã, sắc mặt hoảng loạn: “Thiếu chủ, không xong rồi, Lâm công tử  thổ huyết rồi!”
Cảnh Vinh vừa nãy còn không chịu ra khỏi phòng, lập tức mở toang cửa, ném bộ hỉ phục trong tay vào ngực hạ nhân rồi xoay người lao thẳng về phía phòng Lâm Xuân Hiểu.
Đám nhân sĩ giang hồ đang đứng đợi xem lễ bái đường, nghe tin Lâm Xuân Hiểu thổ huyết mới vỡ lẽ: thân thể y có bệnh không phải là giả, vội vã cùng nhau kéo theo sau.
Lâm Xuân Hiểu nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hơi thở mong manh, khoé miệng không ngừng trào máu, máu đỏ chảy dài theo gò má nhỏ xuống gối.
Cảnh Lịch vội vã bắt mạch, khoé mắt hơi ửng đỏ, chậm rãi lắc đầu.
Cảnh Vinh đi tới ngồi bên giường, lập tức ôm lấy Lâm Xuân Hiểu, nhẹ nhàng gọi: “Tứ Bảo.”
Lâm Xuân Hiểu đã uống thuốc để giả bệnh, biểu hiện mới chân thực như vậy, tất cả Cảnh Vinh đều biết. Nhưng khi cảm nhận được đầu ngón tay chàng lạnh băng, dù trong lòng hiểu rõ là giả, lòng nàng vẫn không khỏi co thắt từng chút một.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play