Chu Niệm không để ý đến thay đổi cực nhỏ trong mắt Hạc Toại, đến khi cô nhìn rõ, trong mắt cậu chỉ còn sự lạnh lẽo như mưa giông kéo đến. Hoắc Sấm đứng ở trước mặt Hạc Toại, bị dáng vẻ của Hạc Toại dọa cho run rẩy, biến thành một cái sàng hình người.
Sau đó, Chu Niệm đã thấy Hoắc Sấm bị dọa đến khóc. 
Được rồi, Chu Niệm biết dáng vẻ của Hạc Toại thật sự rất đáng sợ, lần đầu cô thấy cậu cũng bị dọa sợ, hơn nữa cô còn bị mắng là đồ ngốc. 
Lần này, Chu Niệm có ấn tượng khác sâu sắc hơn. 
Hoắc Sấm nghe Chu Niệm cười nói với Hạc Toại mới nhận ra Chu Niệm và Hạc Toại không quen nhau. Vậy nên Hoắc Sấm mất đi hy vọng, lau nước mắt rồi quay đầu chạy như điên, chạy thẳng ra ngoài hẻm nhỏ. 
Cuối hẻm chỉ còn lại hai người là Chu Niệm và Hạc Toại. 
Chịu thôi, tạm thời Chu Niệm cũng không thể đồng cảm với Hoắc Sấm được, cô còn phải nói về chuyện hội họa với Hạc Toại: “Hạc Toại ——”
Cô vừa gọi tên cậu, lời muốn nói đã bị cậu dùng ánh mắt lạnh lẽo cắt ngang.
“Nếu cô không muốn vừa khóc vừa rời đi thì nên im miệng đi.” Lúc Hạc Toại nói như thế, vẻ mặt cậu rất bình thường, nhưng ai cũng hiểu, chắc chắn cậu là loại người nói được làm được. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play