Hạ Tranh đã từng cân nhắc sẽ không quan tâm đến Lâm Hướng Bắc nữa.
Lâm Hướng Bắc muốn tiếp rượu thì cứ tiếp rượu, muốn sa ngã thì cứ sa ngã, không để ý chuyện Giang Kiệt ngoại tình thì cứ chìm đắm cùng kẻ tệ hại như vậy đi.
Nhưng đó là Lâm Hướng Bắc, là cậu nhóc anh từng chứng kiến lớn lên, từng che chở, dù làm ra bao nhiêu việc sai trái, dù xấu xa hay tệ bạc đến đâu thì cũng vẫn là Lâm Hướng Bắc. Làm sao Hạ Tranh có thể đứng nhìn đám người này chà đạp cậu như bùn đất dưới chân?
Ngoài lúc trên giường, trước đây anh chỉ thấy Lâm Hương Bắc khóc duy nhất một lần. 
Đó là sau khi bà nội Hạ qua đời, Lâm Hướng Bắc ôm anh đang đau buồn khôn nguôi, đôi mắt đỏ hoe nhìn anh vừa khóc vừa nói: "Hạ Tranh, anh vẫn còn có em."
Lâm Hướng Bắc, người mà đến nước mắt cũng chỉ rơi vì Hạ Tranh, phải ôm nỗi bất lực lớn đến nhường nào mới có thể vừa cố tỏ ra kiên cường, vừa lặng lẽ khóc?
Hạ Tranh vốn chưa từng rời khỏi Muselbar.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play