"Quen à?"
Tay của Hoàng Kính Nam vẫn vòng quanh eo Lâm Hướng Bắc, cố tình nói sát vào tai cậu.
Cơ thể Lâm Hướng Bắc cứng đờ như một tấm bìa phơi khô, nhìn có vẻ rắn chắc nhưng thật ra chỉ cần chạm nhẹ là sẽ vỡ vụn thành bột. Cậu khó khăn mở miệng, hỏi với giọng thăm dò: "Tôi có thể nói chuyện với bạn tôi một lát được không, sẽ quay lại ngay."
Hoàng Kính Nam liếc nhìn Hạ Tranh đang đứng thẳng, hào phóng buông Lâm Hướng Bắc ra: "Mười lăm phút đủ không?"
Lâm Hướng Bắc đứng dậy: "Đủ."
Cậu bị ép uống nhiều rượu, đầu óc và máu cũng như ngâm trong cồn một nửa, đi đứng lảo đảo như chiếc lông nhẹ tênh đung đưa theo gió, không thể tự chủ. Cậu bước những bước thật nhẹ bồng bềnh đến trước mặt Hạ Tranh, chưa kịp lên tiếng, Hạ Tranh đã nắm chặt cổ tay cậu, kéo cậu về phía lối đi ít người qua lại.
Họ đi rất nhanh, trời đất quay cuồng, Lâm Hướng Bắc nhìn chằm chằm vào đôi vai rộng của Hạ Tranh ở phía trước, sống mũi lặng lẽ cay xè. Cậu ước gì có vô số chướng ngại vật kéo đoạn đường ngắn ngủi này ra vô tận -- tay Hạ Tranh vẫn mát lạnh, mạnh mẽ kéo cậu đi như thế, chẳng khác nào đưa cậu trở về thời thiếu niên chưa từng biết đến nỗi buồn chia ly, cơn đau âm ỉ từ bàn tay trái bị nắm chặt đã trở thành một khát vọng chân thật đầy xa xỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play