Cô chạy đến biệt thự nhỏ, gọi điện thoại cho Đồng Tử Viễn, chờ bên kia nhận chuyển tiếp tới Đồng Tử Viễn, Hứa Nặc mới khàn giọng mở miệng: “Bác ơi, cháu là Hứa Nặc, cháu muốn hỏi một chút, bác có biết khi nào anh trai với Hàn Ngang mới trở về không?”
Nói xong câu đó, tim cô đập nhanh như đánh trống, vì sợ nghe được tin tức chẳng lành.
Đầu dây bên kia im lặng một hồi, nhưng không lâu sau Hứa Nặc nghe được tiếng Đồng Tử Viễn hồi đáp: “Sắp về đến nơi rồi.”
Trái tim Hứa Nặc bỗng nhẹ nhõm, cô tưởng mình sắp bật khóc. Nhưng thực ra, hai mắt cô cũng đã đỏ ửng, Đồng Tử Viễn cũng biết tâm trạng hiện giờ của Hứa Nặc thực sự rất lo lắng, nói thêm vài câu, Đồng Tử Viễn bảo mình đang bận, lúc này Hứa Nặc mới chịu cúp điện thoại.
Thật ra Đồng Tử Viễn nói “sắp về đến nơi rồi” là bảo ba ngày nữa, Hứa Nặc nhìn thấy một chiếc xe jeep chậm rãi đi về phía biệt thự nhỏ.
Xe jeep dừng trước cửa sân của biệt thự nhỏ, Hứa Nặc ở trong phòng giống như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, chạy ngay về phía cửa sân.
Cửa xe mở ra, cô nhìn thấy Hứa Thừa từ ghế phụ đi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT