"Không đau." Hàn Ngang lắc đầu, tiến đến ôm Hứa Nặc vào trong lòng, nhưng anh vẫn nhớ rằng bên cạnh còn có Hứa Thừa, ôm một chút liền buông Hứa Nặc ra, để cô đi nói chuyện với Hứa Thừa. Cái ôm thứ hai của cô dành cho anh trai, nếu cứ kéo dài, sợ là anh và Hứa Nặc vừa xác định quan hệ sẽ bị anh ấy làm cho khó xử.
Hứa Thừa có tâm trạng phức tạp nhìn cảnh này, lúc đang nhìn Hàn Ngang, anh ấy thấy Hàn Ngang cũng nhìn mình mà lắc đầu. Anh ấy mím môi một lúc, vẫn nở một nụ cười nói với Hứa Nặc: “Em gái, anh về rồi, em có vui không?”
"Đương nhiên là em rất vui rồi, anh biết mà, sau khi anh và anh Hàn Ngang đi, em ngày đêm mong nhớ hai người lắm đó." Hứa Nặc bĩu môi, như thường lệ bắt đầu than thở với anh trai: “Mấy anh về muộn quá đó, bác cũng đã trở về đại đội rồi.”
Hứa Thừa bật cười, xoa đầu Hứa Nặc nói: “Không phải đã trở lại rồi hay sao? Đúng rồi, trong nhà còn gì ăn không? Hôm nay anh với Hàn Ngang chưa bỏ bụng miếng nào.”
Vừa nghe câu này, Hứa Nặc nóng lòng, vội vàng kéo anh ấy và Hàn Ngang đi vào trong nhà: “Sao hai người không nói sớm, vào trong mau lên, em nấu cơm cho cả hai ăn.”
Hai người đàn ông cao lớn bị Hứa Nặc kéo theo sau lưng, trên mặt vẫn nở nụ cười dịu dàng.
"Cậu không định nói chuyện đó với Nặc Nặc à?" Chờ Hứa Nặc đi vào nhà bếp nấu cơm, Hứa Thừa ngồi trên sô pha ăn điểm tâm lót bụng, anh ấy mới hỏi Hàn Ngang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play