Ngày hôm sau, lúc ba người Hứa Nặc tay xách nách mang trở về đại đội Thanh Miêu cũng đã gần trưa. Tống Úc Hòa và Tống Lam Thư vẫn còn đi làm chưa về, nhưng Đường Ngôn và Hàn Thần đã dắt theo Tiểu Thạch Đầu ra trước cổng thôn háo hức chờ anh chị mấy nhóc về rồi.
Lúc Hứa Nặc nhìn thấy bọn nhóc, trên đầu Tiểu Thạch Đầu mang một con sóc, Đại Hắc, Đại Hoàng và Đại Bạch cũng chạy lăng xăng bên cạnh, còn Đường Ngôn và Hàn Thần thì đang chơi dây. Tay hai đứa đều đeo mang bao tay, chơi dây mà tay lộn xộn hết cả lên, không linh hoạt gì cả.
"Chị, anh, anh Hàn." Tiểu Thạch Đầu nhìn thấy ba người Hứa Nặc đầu tiên đã lật đật chạy về phía bọn họ, sau đó trượt chân một cái, ngã sõng soài xuống nền tuyết.
Ba người Hứa Nặc: “...”
Đường Ngôn và Hàn Thần: “...”
Đại Hoàng và Đại Hắc sung sướng chạy vèo tới kéo Tiểu Thạch Đầu lên khỏi nền tuyết, sau đó vui vẻ dùng lưỡi liếm gương mặt nhỏ lộ ra chút xíu của Tiểu Thạch Đầu, liếm tới nhóc cười khanh khách, cả anh chị cũng quên mất, vẫn là Đường Ngôn và Hàn Thần nhìn thấy mấy người Hứa Nặc xách nhiều đồ như vậy, vội chạy tới xách giúp.
“Anh, chị, anh Tiểu Ngang, mọi người mua gì thế, nhiều như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT