Không cần nói với ông bà Đường về chuyện mình muốn làm bà chủ cho thuê, cô sợ bọn họ tiếp thu không nổi. Cô ngồi ngay ngắn, dáng vẻ đoan trang: “Giống như bây giờ ạ, không cần lên nhà máy hay làm việc chân tay, mỗi ngày viết tiểu thuyết rồi vẽ truyện tranh, dùng phí bản thảo sống qua ngày thôi ạ.”
Nhà họ Đường: “…”
Chà, nói sao nhỉ, có vẻ không lạ chút nào. Dù sao từ nhỏ Hứa Nặc đã không đụng vô thứ gì rồi, chỉ có lúc thu hoạch vụ thu sẽ giúp vài ba việc đơn giản, hoặc là đi nhặt củi hái ngải cứu. Thực lòng mà nói, nếu cho Hứa Nặc đi làm việc giống bọn họ, chính họ cũng thấy khó mà chấp nhận.
Cô gái được cưng từ nhỏ tới lớn, chắc chắn phải đưa cho cô những thứ tốt nhất rồi.
“Tương lai con sẽ nuôi em gái, cả Ngôn Ngôn nữa, nhóc cũng nói sẽ nuôi em gái con. Sau này em gái con cũng không cần làm gì, có anh em con nuôi còn sợ gì nữa?” Hứa Thừa vỗ vỗ ngực bảo đảm: “Mẹ, ông bà, mọi người đừng lo lắng, con và Ngôn Ngôn sẽ nuôi Nặc Nặc tới trắng trẻo mập mạp.”
Nghe Hứa Thừa bảo đảm, Hàn Ngang mím môi.
“Nói nhảm gì đó, sau này các con còn có vợ, nuôi vợ và con mình còn không kịp, làm sao mà nuôi được chị em trong nhà chứ.” Bà Đường cười muốn ngã xuống giường, vừa thấy mấy đứa cháu ngoại mình tình cảm thật tốt, vừa thấy cháu mình ngây thơ quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play