Hứa Nặc cũng chuẩn bị rất nhiều thứ. Cô bình thường không phải đi làm, công việc khá thoải mái, nếu ra ngoài thì chủ yếu đi lên núi, mỗi lần về đều mang về không ít đồ, cô còn lấy trộm ít đồ trong trang viên ra nữa, ăn không hết sẽ phơi nắng làm quả sấy khô. Năm nay, cô đã làm rất nhiều mứt đào, đào khô, táo khô, chà là khô giòn, ngoài để trong nhà ăn, cô còn gửi cho Đồng Tử Viễn, nhà họ Đường và họ Đàm, dư lại sẽ để dành ăn, mà bây giờ cô đang nhét vào ba lô của Hứa Thừa và Hàn Ngang.
“Em gái, không cần nhét nhiều thế đâu, bọn anh đi đâu có lâu, đợi về rồi còn sợ tụi anh ăn không được à?”
Hứa Nặc vừa nói vừa cho táo tàu khô vào balo: “Tết năm nay bác trai bác gái về ăn Tết, khi anh với Hàn Ngang về chắc chắn không có mà ăn đâu.”
Hứa Thừa: “...”
Nói thì cũng có lý.
"Anh, anh không biết điều gì hết, bình thường Tiểu Thạch Đầu muốn ăn chị ấy còn tính toán với nhóc đó, sợ nhóc ăn tới sâu răng." Đường Ngôn với Tiểu Thạch Đầu ở một bên nhìn đầy ước ao: “Chị không lo anh sẽ ăn tới sâu răng.”
"Đó là vì chị em biết anh với Hàn Ngang mang đồ vào quân ngũ, thì đồ vào tay tụi anh không có bao nhiêu đấy." Hứa Thừa giận dữ bổ vào đầu Đường Ngôn một cái: “Anh với anh Tiểu Ngang có biết bao nhiều đồng đội hả, cũng không thể để bọn họ nhìn bọn anh ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play