Đồng Tử Viên kết hôn cách đây vài năm, không bao lâu thì vợ ông đã sinh ra một đứa bé bụ bẫm, nhưng mà lúc đó nó nhỏ quá, cả ba người Tống Úc Hòa, Hứa Ái Quốc và Hứa Hồng Trang đều chưa thấy đứa nhóc đó bao giờ. Hứa Ái Quốc đoán nếu năm nay Đồng Tử Viên có kì nghỉ, thì chắc sẽ đưa vợ con về. Vợ ông ấy cũng làm trong đại đội, hai người cũng có tiếng nói chung, lúc cưới nhau họ còn chưa gặp nhau bao giờ, vợ ông ấy chưa nói tới đẹp, chứ người rất dũng cảm tinh thần vô cùng tốt.
Nhắc đến đứa cháu trai nhỏ chưa gặp, nụ cười của Tống Úc Hòa càng thêm rạng rỡ, mặt mày cười đến lộ cả nếp nhăn: “Không có cơ hội gặp, chứ có thì cũng đã gặp được rồi.”
Trong nhà vợ thằng cả chỉ còn mình cô ấy, nói đi nói lại thì cũng thân với nhà bà hơn. Nhưng bà thấy thằng nhóc Tiểu Thạch Đầu còn nhỏ quá, đợi hai ba năm nữa hãy sinh thêm, nam nữ gì cũng được, như thế có thể bầu bạn với thằng bé.
“Sau này còn nhiều cơ hội mà, mẹ vội làm gì chứ, đến khi đó mẹ muốn ngày nào cũng ở với anh con cũng được hết.”
“Sao thế được, mẹ còn phải ở với Nặc Nặc cơ.”
Hứa Ái Quốc: “...”
Được, miễn là mẹ vui. Nói thật thì ông cũng muốn mẹ ở cùng mình, vì mấy năm qua sống vậy cũng quen rồi, ông cũng vui vẻ sống với mẹ. Nhưng mà anh cả xa nhà lâu như thế, nếu sau này có cơ hội, anh cả muốn sống với mẹ, thì ông cũng không cản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play