Hứa Nặc ngồi trong trang viên nghĩ ngợi lung tung, Hứa Ái Quốc đang nói chuyện với Tống Úc Hòa ở phòng bên cạnh, hắt xì một hơi mạnh đến ứa nước mắt. Ông bối rối dụi mắt mũi, cảm thấy hồn mình muốn bay ra luôn.
“Ai đang nhắc tôi thế!”
Tống Úc Hòa cười ha hả: “Hai cha con bay cùng một giuộc mà, cứ hắc xì là nghĩ ai nhắc mình, ngộ nhỡ là do cảm thì sao.”
"Sao thế được mẹ, con khỏe mạnh thế này cơ mà." Hứa Ái Quốc lắc đầu, xoa mũi lần nữa.
“Chắc là Nặc Nặc nhớ con rồi, con gái thân với con mà, bình thường con đi ra ngoài con bé nhớ con lắm đấy.”
Tống Úc Hòa: “...”
Hờ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT