Hứa Nặc lần đầu tiên ngủ muộn, ngày hôm sau lúc tỉnh dậy trong nhà không có một ai, không nói người trong nhà, không nói Đại Hắc Đại Hoàng, ngay cả bà cũng không thấy.
Cô im lặng gãi cằm, đã biết bà đi đâu.
Quả nhiên, chờ cô ăn điểm tâm xong, chạy lên núi, liền nhìn thấy cha cô và anh trai ngồi xổm cùng nhau, nhìn từ xa thấy biểu tình trên mặt rất kỳ lạ. Vì sao lại kỳ lạ, bởi vì hai người họ rõ ràng rất tức giận, lại tò mò, còn có chút muốn đánh người, nhưng dáng vẻ lại đang cố gắng kiềm nén, nói chung là vô cùng phức tạp.
Bước chân của Hứa Nặc dừng lại một chút, có chút không rõ đây là xảy ra chuyện gì. Theo lý thuyết mọi người trong nhà cô có thiên phú diễn trò, nên sẽ không lộ biểu tình như vậy ở bên ngoài, dù sao cũng không phải lên sân khấu biểu diễn, thật sự không cần phải lãng phí biểu cảm.
Nhưng lúc Hứa Nặc nhìn theo ánh mắt của Hứa Ái Quốc và Hứa Thừa, cô nháy mắt hiểu được vì sao hai người này hận không thể xắn tay áo đến đánh người.
Bởi vì cách họ không xa, Hàn Ngang đang nói chuyện cùng với Tô Tô. Cách khá xa nên không nghe rõ họ nói gì Hàn Ngang lại đưa lưng về phía bên này, nhưng Hứa Nặc liếc mắt một cái liền thấy Tô Tô cười xán lạn.
Hứa Nặc: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT