"Ha ha, em, Hàn Ngang trắng." Hứa Thừa và Hàn Ngang kề vai sát cánh, anh cười lộ cả hàm răng trắng làm mặt mình càng đen thêm.
“Tân binh bọn anh đều phơi nắng đến đen nhánh, chỉ có Hàn Ngang cũng phơi nắng nhưng lại không đen. Còn có người hay nói giỡn có phải cậu ấy không bị ông mặt trời nhìn thấy không.”
Hàn Ngang nhếch khóe miệng, anh nhìn Hứa Nặc, thấy cô vẫn mang theo ý cười không có biểu tình gì khác, bỗng chốc trong lòng không rõ có cảm xúc gì. Anh thản nhiên cười, rất nhanh đem nụ cười giấu đi: “Tớ giống cha, bẩm sinh phơi nắng cũng không đen.”
Hứa Nặc gật đầu, Hàn Vĩnh Cương cũng là người phơi nắng nhưng không bị đen, Tống Lam Thư cũng là người da trắng xinh đẹp chân dài, Hàn Ngang phơi nắng không bị đen cũng hợp lý.
Nghĩ đến đây cô theo bản năng liếc nhìn Hàn Ngang, từ nhỏ đã là cậu bé ngầu ngầu lớn lên biến thành một thiếu niên lạnh lùng tuấn tú. Anh không hổ danh là nhân vật phản diện lớn nhất sách, da trắng giá trị nhan sắc cao, thâm thúy trong đôi mắt như cất giấu hư không, không cẩn thận sẽ làm người ta đắm chìm vào.
Anh và Hứa Thừa là hai loại hình khác nhau, ngoại hình Hứa Thừa cũng tốt, nhưng Hứa Thừa thoạt nhìn là loại thiếu niên chói chang như ánh mặt trời, Hàn Ngang cũng trong trẻo nhưng lại lạnh lùng đạm mạc.
Hiện tại hai thiếu niên dễ nhìn có phong cách khác nhau đang ở hai bên mình, Hứa Nặc cảm thấy bản thân có thể đi ra không nhận người quen. Nếu ở đời sau, cô cảm thấy chắc chắn sẽ có người xông lên hỏi Hứa Thừa và Hàn Ngang phương thức liên lạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play