Anh trai thật đáng ghét, rõ ràng đã đi rồi, vì sao còn trở về giành chị gái với mình.
Hứa Nặc bị giành giựt cười tủm tỉm nhìn hai cặp anh em so trí so dũng, một chút ý tứ gia nhập cũng không có. Anh em đánh nhau ầm ĩ chỉ cần không quá giới hạn cô cảm thấy không thành vấn đề, đánh là thương mắng là yêu thôi, chỉ cần không ảnh hưởng tình cảm hai bên là được.
Hứa Thừa và Hàn Ngang bế Đường Ngôn và Hàn Thần đi vài bước rồi thả xuống, hai người cũng có chừng mực, cũng sẽ không thật sự tức giận với hai đứa em ngu ngốc. Dù sao em trai có ngu ngốc thì cũng là em mình thôi.
Năm người nói cười vui vẻ đi về nhà, Hứa Nặc nghe tiếng nói líu ríu của Đường Ngôn, cảm thấy bầu không khí cũng thật tốt. Tuy rằng Đường Ngôn miệng nói không nhớ Hứa Thừa nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến, chỉ là mạnh miệng không muốn nói ra mà thôi. Mà Hứa Thừa cũng thương đứa em Đường ngôn này, bằng không anh ấy cũng sẽ không muốn đi đón Đường Ngôn về nhà ăn cơm. Rõ ràng chạy trở về cũng rất mệt mỏi, Hứa Thừa cũng không có nhiều tiền, nhưng lúc trở về còn nhớ mua quà về cho Đường Ngôn.
Hứa Nặc nghĩ đến ở nhà Hứa Thừa đặc biệt mang về cho Đường Ngôn hai cây bút chì, ánh mắt dao động một chút.
“Em gái, đi nhanh lên, về nhà ăn cơm thôi.”
"Vâng." Hứa Nặc hoàn hồn đáp, nhìn thấy Hứa Thừa, Đường Ngôn và Hàn Thần đã chạy trước cô, lại nhìn Hàn Ngang chậm rãi đi bên cạnh mình, cười hỏi anh: “Anh Tiểu Ngang, anh không chơi cùng sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play