Thấy Hứa Thừa và Hứa Nặc nói chuyện, Tống Úc Hòa liền đi xuống nhà bếp, tính nấu cho Hứa Thừa một bát mì trước đã. Không nói đến lên xe ăn bánh chẻo xuống xe ăn mì*, Hứa Thừa chạy lâu như vậy chắc chắn muốn ăn chút lót bụng, anh ấy và Hàn Ngang là theo bộ đội chạy về.
*Lên xe ăn bánh chẻo, xuống xe ăn mì: câu tục ngữ truyền thống của phương Bắc Trung Quốc
“Bà ơi, cho anh trai thêm hai quả trứng nhé.”
"Biết rồi, bà còn quên được sao?" Tống Úc Hòa khoát tay, lại nói chuyện với Hứa Thừa: “Cháu với em gái trò chuyện đi, bà làm một chút là xong, không cần các cháu giúp.”
Hứa Thừa vừa đứng lên chợt nghe bà anh nói không cần giúp, anh ấy gật đầu: “Vâng, cảm ơn bà.”
Anh còn chưa nói xong, Tống Úc Hòa đã đi không còn thấy bóng.
Hứa Thừa bất đắc dĩ lắc đầu, ý cười trên mặt vừa ấm áp lại vừa kiêu ngạo: "Bà thương chúng ta thật đấy." Anh cảm thấy lúc trước chặt đứt quan hệ với nhà cũ nhà họ Hứa đúng là việc sáng suốt, bằng không với người nhà bên đó, bà của anh sao có thể vui vẻ thoải mái như bây giờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT