Cậu bé trợn tròn đôi mắt, sau một lúc lâu sau mới kiều kiều chân mình: “Đúng rồi ha, em và anh trai đều là quỷ nghèo.”
Đàn ông trong nhà bọn họ đều không có địa vị. Không có địa vị thì trong túi sao có thể có tiền chứ? Cậu bé và anh trai có thể tự cầm tiền mừng tuổi đã là tốt lắm rồi.
Hứa Nặc bật cười, cười đủ rồi mới tiếp tục trêu chọc em trai ngốc: “Hai người còn nhỏ như vậy muốn nhiều tiền để làm gì.”
"Chị không hiểu đâu." Đường Ngôn nhăn mũi nhỏ: “Chị là kẻ có tiền, mỗi tháng đều có tiền nhuận bút, có tiền chia hoa hồng, còn có xưởng giấy trả tiền cho chị, chị đương nhiên không thể hiểu được nỗi khổ của những kẻ không có tiền như chúng em.”
“Em và Tráng Tráng, ngày thường ăn đường cũng phải tiết kiệm đấy.”
Hứa Nặc liếc cậu bé: “Một ngày hai viên đường còn chưa đủ cho em ăn à? Trong đội có đứa trẻ nào được đãi ngộ tốt như các em không?”
Đường Ngôn lại hừ một tiếng, uống hai ngụm cháo, nuốt xuống rồi mới nói: “Dù sao về sau em phải nỗ lực kiếm tiền, trong túi mình có tiền mới có tự tin. Chị có tiền, chị có sức mạnh rồi. Đừng cho là em không biết, lúc trước trong nhà có người muốn làm anh rể em, là bởi vì chị có bản lĩnh, chị có tiền, lớn lên còn xinh đẹp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play