Mặc dù có chút thắc mắc, nhưng Hứa Nặc vẫn nhận đơn này.
Chẳng qua là do đại đội trưởng đã nhờ cô quá nhiều.
Loại giấy mà đại đội trưởng đưa là loại một trăm hai, trước kia cô từng làm việc ở xưởng giấy tranh vẽ, loại mắc nhất là loại hai mươi cơ, còn đây chỉ loại một trăm hai.
Nhưng rất nhanh Hứa Nặc liền cảm thấy mình ngây thơ, đại đội trưởng không phải đưa cho cô một tờ, mà là bốn tờ. Tính ra bốn tờ một trăm hai, thì một tờ cũng được ba mươi đồng. Hơn nữa, lần này yêu cầu của đại đội trưởng có chút cao, không giống những lần khác.
Cô nghe đại đội trưởng nói bốn bức tranh lịch này sẽ được in lên túi giấy, lần này bọn họ đã nghiên cứu ra một loại túi giấy rất bền, cho nên chuẩn bị làm ăn lớn. Dù sao bây giờ người ta cũng mất tiền mua lịch, vậy thì bọn họ sẽ in lịch năm lên túi giấy, vừa trông đẹp mắt, vừa có lịch để coi, lúc túi hỏng còn có thể giữ lại để xem lịch.
Hứa Nặc: “…”
Thật ra, con người Hứa Nặc rất đơn giản, khi mua túi giấy, đều sẽ chọn những túi đơn giản, ít họa tiết. Nhưng thẩm mỹ của bây giờ khác ngày xưa, người ta chỉ thích hoa đỏ, lá xanh, chim hót líu lo, và lễ hội pháo hoa đỏ rực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT