Đương nhiên cũng vì họa tiết trên sản phẩm không khó nên hàng nhái trên thị trường cũng nhiều hơn, vậy nên nhà máy giấy Thanh Miêu càng phải thường xuyên thay đổi mẫu mã hơn nữa. Nhưng dù có thế nào đi nữa, Hứa Nặc vẫn nghe mọi người nói cách phân biệt chính xác giấy Thanh Miêu và các hàng nhái khác, họ vẫn dễ dàng mua được hàng thật của nhà máy. Cho dù có nhiều hàng nhái trên thị trường nhưng doanh thu của giấy Thanh Miêu không hề giảm, ngược lại còn tốt hơn mỗi ngày nữa.
Cô nghĩ chắc sắp tới đại đội trưởng sẽ tăng lương cho cô thôi.
He he, ai bảo cô có giá quá làm gì.
Thật ra, nếu là những nhà máy giấy công suất nhỏ chắc chắn họ cũng không thể in được nhiều mẫu mã đồ họa thiết kế trên giấy như nhà máy trong đại đội của cô. Ban đầu, nhà máy của đại đội cũng không thể in được nhưng Hứa Ái Quốc đã tìm đâu đó về hai cái máy in cỡ lớn bị hư, tự tìm tòi sửa chữa suốt mấy ngày thì sửa xong, hai cái máy chính thức đi vào hoạt động. Tuy chỉ là máy cũ, máy hư sửa chữa lại nhưng cũng không trục trặc gì trong lúc sử dụng.
Đương nhiên hai máy in này cũng không phải Hứa Ái Quốc cho không nhà máy giấy sử dụng, dù là máy cũ tân trang lại, nhưng cũng là do Hứa Ái Quốc tự bỏ tiền ra mua máy, bỏ công sức ra sửa chữa, thay linh kiện các thứ hoàn chỉnh, vậy nên nhà máy vẫn sẽ chu cấp tiền lại cho ông.
Hứa Nặc cảm thấy cách làm như vậy rất tốt, cô ở thời kỳ tận thế đã quá quen với câu nói “Bát gạo nuôi ân, đấu gạo nuôi thù” rồi, tuy hiện tại người của đại đội đối xử với gia đình cô không tệ, nhưng Hứa Nặc không muốn chiều lòng hay phải lấy lòng gì thêm những người ở đó.
Suy cho cùng thì lòng người là thứ khó dò nhất mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play