Bộp!

Cái dĩa trong tay tôi rơi xuống và tạo ra tiếng động.

Anh với vẻ ngoài cao quý điềm đạm như vậy, trong ba năm chúng tôi bên nhau, đó có lẽ là những câu tình cảm nhất mà anh từng thốt ra. 

Đôi mắt anh mù mịt, không hề nhúc nhích chỉ nhìn tôi chằm chằm.

Tôi mỉm cười:

- Ừm.

Nhưng cũng chỉ có vậy thôi. 

Lúc đó tôi quá ngây thơ, không nhận ra sự sâu thẳm trong đôi mắt của anh. 

Vì không lâu sau, tôi đã tận mắt thấy anh ôm một cô gái bước ra từ một phòng VIP.

Cô gái đó mặc một chiếc váy trắng, bên trên còn đính kim cương nhìn là biết nó có giá không hề rẻ. 

Gương mặt cô ấy vùi vào ngực anh, tay quàng qua cổ nhìn rất thân mật. 

Một người bạn đứng bên cạnh nhìn thấy liền ngưỡng mộ bảo:

- Hình như đó là vợ chưa cưới của Tưởng Mục Chu, lúc nãy mình đi qua phòng VIP của bọn họ nghe mọi người đang đùa hỏi khi nào thì họ sẽ kết hôn đấy. 

- Anh ấy giỏi như vậy à? Vừa nãy mình thấy rồi ông chủ ở đây gọi anh là Tưởng thiếu gia.

Ở Bắc Thành, không nhiều người xứng được gọi là thiếu gia như thế này đâu. 

Tôi lập tức bị sốc, không thể hiểu nổi liệu anh có phải bạn trai tôi hay không?

Ngay sau đó, bọn họ đã đến trước xe. 

Tôi đanh định tiến lại gần để chất vấn thì thấy cô gái trong lòng Tưởng Mục Chu ngẩng mặt lên và hôn anh. 

Cả người Tưởng Mục Chu cứng đờ rồi đẩy mạnh cô ấy ra xa. 

Nhưng nỗi buồn của tôi không vì vậy mà giảm đi. 

Sau khi họ đi, tôi cầm điện thoại lên và gọi cho anh:

- Em đã thấy hết rồi. 

Anh hơi ngạc nhiên rồi thở dài:

- Đợi anh hai năm…được không?

- Cả hai nhà đều là thế gia, lần đính hôn này anh tạm thời không thể từ chối được.

Lúc đó tôi mới hiểu, cái gọi là khởi nghiệp chỉ là trò tiêu khiển của những cậu ấm nhà giàu, dù có không thành công thì anh vẫn có thể sống một cuộc đời đầy hào nhoáng. 

Hóa ra thân phận thế gia của anh tốt đến mức không thể ở bên tôi. 

Vì những người trong tầng lớp của anh sẽ không bao giờ lấy một cô gái như tôi.

Nhưng khi đó, anh lại nói một cách rất kiên định:

- Hai năm nữa chúng ta nhất định sẽ kết hôn, chỉ là trong khoảng thời gian này anh không thể cho em danh phận đó. 

Nói một cách dễ hiểu là không có danh phận.

Nói thẳng ra đó chẳng phải là “bé ba” hay sao?

Lúc đó tôi quá tự cao, làm sao cso thể chịu đựng được sự tủi nhục này chứ. 

- Tưởng Mục Chu, anh coi em là loại người gì vậy?

Tôi kìm nén nước mắt rồi mạnh miệng lên tiếng:

- Chia tay đi. 

Sau đó anh đã tìm tôi rất nhiều lần.

Thế nhưng tôi chẳng còn gặp lại anh nữa, dù đám bạn cùng phòng cũng đã khuyên nhủ tôi rất nhiều lần. 

- Mình thấy rõ anh ấy thật lòng với cậu, muốn cưới cậu mà. Cậu cứ chịu đựng một chút đợi anh ấy hai năm, cũng chẳng sao đâu. Giống như thân phận của anh ấy đôi khi thật sự rất bất đắc dĩ đấy. 

Tôi chẳng nói gì. 

Mọi người đều bảo rằng anh thích tôi. 

Nhưng liệu vì thế mà anh có thể làm mọi thứ theo ý mình không? Hạ mình để theo anh mà không có danh phận, đẩy bản thân vào một tình cảnh đáng xấu hổ như vậy sao?

Anh sinh ra đã có tất cả. 

Vì vậy, anh cho rằng tôi nên theo anh mà không nên có một lời oán trách. 

Anh tin chắc rằng tôi không thể rời xa anh, sẽ luôn chờ đợi anh. 

Nhưng anh không hiểu, điều này đối với tôi có ý nghĩa gì?

Điều này có nghĩa là cô gái đó ôm anh, hôn anh, thậm chí là lên giường với anh mà tôi không thể nói nửa lời phản đối, thậm chí là không thể ghen.

Bởi vì tôi mới là người tình trong bóng tối. 

Chỉ có hai năm mà thôi, anh và những người xung quanh đều không hiểu tôi đang làm quá lên chuyện gì. 

Lần gặp cuối cùng của chúng tôi là tại nhà hàng nơi tôi đang làm thêm. 

Anh ngồi một mình ở đó, gọi vài món đắt nhất trên thực đơn. 

Khi tôi mang đồ ăn đến anh cứ ở đó lặng lẽ nhìn tôi. 

Cho đến khi tôi quay lưng định rời đi, anh mới bất ngờ đưa tay ra nắm chặt cổ tay tôi, rồi lên tiếng:

- Chỉ cần em muốn thì cả đời này em không cần phải làm công việc này nữa. 

Anh có tiền, đủ để tôi sống cả đời không lo lắng về vật chất.

Nếu bây giờ có thể tôi đã đồng ý rồi. 

Nhưng khi đó, tôi chỉ lạnh lùng nhìn rồi tát anh một cái thật mạnh. 

- Em không cần.

Anh đứng yên tại chỗ, khóe mắt từ từ ửng đỏ rất lâu mà không lên tiếng nữa. 

Xung quanh có rất nhiều người đang đứng xem, tất cả đều cười nhạo anh. 

Thế nhưng anh không quan tâm đến điều đó, chỉ khẽ nói:

- Em đợi đi, sớm muộn gì anh cũng sẽ lấy em. 

Đó là câu nói của một thiếu niên đầy kiêu ngạo. 

Tối hôm đó, một người bạn của anh đã đến tìm tôi.

Người bạn này của anh tên Đoàn Cảnh, trước kia tôi đã gặp và cùng ăn cơm vài lần với anh ta rồi. 

Sau khi tôi chia tay với Tưởng Mục Chu, anh ta còn đến khuyên tôi vài lần.

Nhưng lần này, anh ta không đến khuyên tôi nữa mà đưa cho tôi một tấm séc. 

- À, cái này cho em. 

- Anh ấy sắp đính hôn rồi, là con gái của nhà họ Lục nhưng không đẹp bằng em đâu.

Nói xong, anh ta mỉm cười nhìn tôi từ trên xuống dưới và nói:

- Cũng không cứng đầu bằng em. 

- Nói thật, anh chưa thấy anh Tưởng thích ai như thích em đâu, em biết không…anh ấy vì em..

Nói rồi anh ta lại thở dài:

- Thôi không nói nữa, nếu để anh Tưởng biết thì chắc chắn sẽ trở mặt với anh mất. ( app truyện T Y T )

Tôi bình tĩnh mở tấm séc ra, đếm đi đếm lại mấy lần mới hiểu được dãy số được viết trên đó. 

Năm nghìn vạn. 

Tôi chưa từng thấy nhiều tiền đến thế. 

- Em cứ cầm lấy số tiền này đi, làm gì thì làm sống tốt hơn một chút, anh Tưởng bảo rồi anh ấy sẽ đến tìm em. 

Sau đó tôi xé tấm séc đó ngay trước mặt anh ta và cố kiềm chế cơn tức:

- Vậy anh hãy bảo với anh ấy…tôi không cần số tiền này, bảo anh ấy đừng làm mấy chuyện thấp hèn như vậy nữa. 

Tôi không ngờ lúc đó anh ta đang nói chuyện với Tưởng Mục Chu và những lời tôi nói đều truyền đến tai anh không sót một chữ nào.

Tôi khiến anh mất hết thể diện.

Sau khi lên xe, tôi liền nhận được một tin nhắn từ anh.

“Lâm Dĩ Đường, tốt nhất em đừng hối hận.”

Nhìn thấy tin nhắn này không hiểu sao tôi không giận, chỉ nghĩ đến biểu cảm khi anh gõ dòng chữ này ra. 

Chắn hẳn rất lạnh lùng, nhưng cũng có chút bất lực. 

Bất lực vì cái gì chứ?

Dù anh là người xuất chúng, được mọi người yêu quý nhưng trên đời này không phải cái gì cũng sẽ xoay quanh anh…sẽ luôn có thứ mà anh không thể giữ được. 

Tôi mím chặt môi và gõ từng chữ. 

“Được thôi.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play