【Ôi trời ơi, trời ơi, trời ơi! Phó bản này a a a a tôi kích động quá đi mất!】
【Nóng lòng muốn xem streamer bị giết là sao đây, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mịn đó chắc chắn trông sẽ rất đáng yêu khi bị dọa ngốc! A~ Tôi đúng là biến thái mà~】
【Từ khi phó bản này được tạo ra, chưa từng có người mới nào sống sót ra ngoài, vì vừa bước vào là sẽ***】
(Để đảm bảo trải nghiệm livestream của streamer, phòng livestream này cấm tiết lộ nội dung, bạn đã bị cấm phát ngôn.)
Ngu Khanh cúi đầu, liếc nhìn dòng bình luận hả hê, nhanh chóng bắt được trọng điểm.
— Đám khán giả lạnh lùng và độc ác này không giúp được cậu trong việc vượt ải, nhưng nếu đối xử với họ tốt một chút, có lẽ có thể lợi dụng để kiếm điểm, biến họ thành những cây ATM sống.
Còn nữa, hình như trong livestream, phải xây dựng hình tượng nhân vật gì đó thì phải?
Xây hình tượng gì đây?
Nếu ngoan ngoãn một chút, liệu có người chịu nạp tiền vì cậu không?
Nghĩ vậy, tầm nhìn dần khôi phục, đập vào mắt là khuôn mặt của một xác chết đang treo ngược.
Xác chết *thất khiếu chảy máu, gương mặt trắng bệch vặn vẹo như đã bị cơn đau giày vò đến từng ngóc ngách, nhưng khóe môi vẫn nhếch lên cười, khoảnh khắc nhìn thẳng vào cậu, nụ cười ấy dần biến đổi, càng lúc càng lớn.
Tất nhiên, toàn bộ thân thể xác chết bị treo ngược trên trần nhà, nụ cười ấy trông chẳng khác gì đang khóc.
Ngón tay Ngu Khanh khẽ co lại, lập tức lùi về sau một bước, sau đó, cậu thấy vài dòng chữ nổi lên trước mắt.
Thông báo hệ thống lập tức vang lên.
【Chúc mừng streamer đã vào phó bản thành công】
【Tên phó bản: Viện điều dưỡng tâm thần Thiên Sứ】
【Giới thiệu phó bản: Nơi này từng xảy ra một chuyện cực kỳ kinh hoàng, từ đó về sau, cánh cửa viện điều dưỡng bị đóng chặt, mọi thứ bắt đầu thay đổi…】
【Không ai có thể tìm được chìa khóa mở cửa, không ai có thể sống sót rời khỏi nơi này…】
【Cấp độ phó bản: Cấp 1 (tối đa cấp 10) (phó bản này phù hợp với người mới?… Có phù hợp.)】
【Nhiệm vụ phó bản: Tìm ra chìa khóa thoát khỏi nơi này, chào đón cuộc sống mới của các bạn】
【Thời gian vượt ải: Bảy ngày】
【Phần thưởng khi vượt ải: 20000 điểm】
【Lưu ý đặc biệt: Đây là lần thứ hai phó bản này được mở ra, mức độ nguy hiểm chưa xác định, vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, chơi sống hay chơi chết, hệ thống không chịu trách nhiệm, chúc bạn may mắn.】
Sau khi tiếng thông báo biến mất, Ngu Khanh đã kịp quan sát một lượt xung quanh, đây là một nhà xác.
Cách bài trí đơn giản, bố cục hợp lý, trên tường treo một chiếc đồng hồ liên tục phát ra tiếng kim giây “tích tắc”, hiển thị thời gian là 11 giờ 57 phút.
Ánh sáng xung quanh mờ mịt, không khí lạnh lẽo, nhà xác gần sát nửa đêm mang đến một cảm giác bất an cận kề.
Ngu Khanh định dò xét xung quanh, nhưng cảm giác ngột ngạt không dứt, như thể có thứ gì đó đang dõi theo cậu chặt chẽ, khiến sống lưng cậu lạnh toát, dù thế nào cũng không nhấc nổi bước chân.
Trong giây lát, cậu chỉ có thể ngửa đầu, bị ép đối mặt với thi thể treo ngược đáng sợ kia.
Số lượng người xem trong livestream dừng lại ở khoảng 200, những dòng bình luận thưa thớt lướt qua, liên tục thúc giục cậu hành động.
【Streamer động đi! Mau động đi! Mới đó đã sợ đơ ra rồi hả?】
【Vãi chưởng! Cứ tưởng là nhân vật lớn nào đó, hóa ra chỉ biết đứng im chờ chết thôi à?】
【Đây là buổi livestream chán nhất tôi từng xem, phí thời gian, tôi đi donate cho mấy streamer lão làng đây, bai bai~】
Tích tắc… tích tắc…
Kim giây trên đồng hồ vẫn đều đặn chuyển động, không lâu sau, một âm thanh “sột soạt” quái dị vang lên, chui vào màng nhĩ, đánh thẳng vào tim, khiến người ta run rẩy từ tận linh hồn.
Lượng người xem giảm dần xuống còn 150.
Một lúc lâu sau, Ngu Khanh lùi lại hai bước, cơ thể khẽ động, ánh mắt chăm chú nhìn vào sợi dây đang treo thi thể phía trên.
Môi mím lại, ánh mắt dần trở nên sắc lạnh.
Thời gian trôi đi, kim đồng hồ trên bức tường trắng vẫn tiếp tục chạy, còn sợi dây thừng treo xác cũng dần có dấu hiệu đứt, âm thanh “soạt soạt” từ sợi thừng bị căng đến cực hạn ngày càng nhanh hơn, đột nhiên, RẮC—
Dây đứt.
Ngu Khanh lập tức bước lên một bước, dùng chút sức, một phát ôm trọn thi thể đang rơi xuống với tốc độ cao.
Bế công chúa!
Số người xem trong phòng livestream đột ngột ngừng giảm, toàn thể: 【???】
Ngu Khanh thân hình gầy gò, eo thon săn chắc nhưng không có cơ bắp, chỉ có hai đường nhân ngư quá mức rõ nét, ôm một cái xác cao 1m80 quả thật có hơi chật vật.
Để tránh thi thể trượt xuống, cậu cắn răng, dùng đầu gối đỡ lấy, sau đó nhanh chóng liếc nhìn bảng tên trên ngực của xác chết.
Sau khi xác định được tên, cậu bước hai bước, đặt xác chết lên giường bệnh vốn thuộc về người đó.
Cẩn thận vỗ nhẹ vai xác chết, giọng nói trong trẻo dịu dàng vang lên, mang theo cảm giác an ủi rõ ràng: “Ngủ thế này thoải mái hơn rồi nha.”
Nói xong, thậm chí còn ân cần khép mắt cho cái xác vẫn trợn trừng không nhắm nổi, rồi đắp lại chăn gọn gàng...
Một hành động rất lễ phép, tỉ mỉ lại dịu dàng, nhưng trong một phó bản toàn xác chết như thế này, lại khiến người ta cảm thấy rờn rợn một cách khó hiểu.
Con quỷ ẩn trong tường, đang chuẩn bị ra tay bất kỳ lúc nào, lại ngẩn ngơ nhìn thiếu niên lịch sự kia, thế mà… không nỡ ra tay.
Đã lâu lắm rồi chẳng có ai đối xử tốt với thi thể của hắn như vậy ??^??
Người tốt sẽ được bình an cả đời nha!
Ngu Khanh đứng dậy như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục bước đi, không để lộ chút bất thường nào.
Nhưng... khi đi ngang qua con quỷ nửa trong suốt kia, Ngu Khanh khẽ cắn răng, lòng bàn tay đang siết chặt lập tức túa ra một lớp mồ hôi lạnh.
Phòng livestream:
【A a a má ơi! Con quỷ đó trốn kỹ như thế, cơ thể còn là nửa trong suốt, sao cậu ta phát hiện được vậy?】
【Vậy nên, vừa rồi cậu nhóc này lễ phép như vậy là vì đã phát hiện ra con quỷ? Đứng im không nhúc nhích là muốn ôm lấy thi thể của quỷ sao?】
【Đúng đúng, lần đầu tiên phó bản này mở ra tôi đã xem rồi, sau khi xác chết rơi xuống, tất cả người mới đều chạy trốn, có kẻ ghét bỏ, có kẻ sợ hãi, có kẻ nguyền rủa thi thể kia, và tất cả bọn họ đều bị quỷ giết sạch!
Con quỷ đó rất quý cái xác của mình, ngày nào cũng nhìn chằm chằm.
Ngu Khanh vừa rồi đứng im không nhúc nhích, chắc chắn là nhận ra mình bị quỷ để ý, đang suy nghĩ cách rút lui.】
【Đệt! Sao không nói sớm? Cậu ta thông minh đến mức làm tôi cảm thấy mình quá ngu!】
【Tâm lý của streamer này vững thật đấy! Lần đầu vào phó bản mà mặt không đổi sắc, tim không loạn nhịp! (Donate+1000 điểm)】
Không! Cậu không vững!
Cậu! Tim! Đập loạn!
Cuối cùng, cạch—
Khi cả hai chân vừa bước ra khỏi phòng, lông mi của Ngu Khanh khẽ run hai cái, cậu lặng lẽ đặt tay lên lồng ngực đang phập phồng kịch liệt của mình.
May quá, may mà cậu trời sinh mặt hơi đơ, nếu không vừa rồi chắc chắn bị đám khán giả kia cười nhạo rồi.
Cậu phải vất vả lắm mới vào được đây, nếu chưa đạt được mục đích, tuyệt đối không thể chết!
Ổn định hơi thở, Ngu Khanh rời khỏi nhà xác, bắt đầu từng bước thăm dò hành lang.
Màn hình hệ thống màu u lam hiển thị quy tắc livestream.
Có hai cách để kiếm điểm:
Người xem donate (khen thưởng).
Thưởng vượt phó bản.
Xét theo đó, tích cực khám phá không chỉ giúp vượt ải, mà còn tăng cao tính hấp dẫn của livestream, tăng lượng người xem, một công đôi việc.
Rất nhanh, Ngu Khanh xác định được vị trí của mình đang ở tầng cao nhất, bước chân nhẹ nhàng, đầu óc căng thẳng không ngừng suy nghĩ — rất hiếm nơi đặt nhà xác ở tầng cao nhất.
Nhưng nếu đã có nhà xác, vậy thì có khả năng cơ sở y tế ở đây cũng không đến nỗi quá tệ.
Hành lang lạnh lẽo, tiếng điện nổ "tách tách" vang lên phía trên đầu.
Ánh sáng vàng chập chờn chiếu rọi những mảng tường bong tróc và vết máu loang lổ trên sàn, khi mờ khi tỏ, không ngừng bào mòn giới hạn tâm lý mong manh của con người.
Năm phút sau, Ngu Khanh cuối cùng cũng tìm được một bảng thông báo cũ kỹ sắp rơi ra, trên đó viết—
Bản đồ tổng thể Viện điều dưỡng tâm thần Thiên Sứ
Số tầng: 9
Nét chữ hơi mờ, Ngu Khanh lau lớp bụi phía trên, vừa mới nhìn được hai dòng thì, RẦM—
Toàn bộ cửa sổ trong phòng bất ngờ bị gió từ bên ngoài hất tung, một làn sương đen dày đặc dần tràn vào phòng, chậm rãi lan ra hành lang.
Đồng thời, hệ thống bỗng chuyển sang màu đỏ, âm thanh báo động vang lên bên tai như thúc giục đòi mạng của tử thần!!
_____________________
*Thất khiếu là bảy cái lỗ trên mặt: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, và miệng.