Giọng nói của Tống Vãn Huỳnh nhanh chóng bị tiếng nước tí tách trong phòng tắm át đi.

Cô ngồi trên giường tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Quả nhiên là đại vai ác người gặp người ghét trong tiểu thuyết, nói chuyện chọc tức người như vậy!

Tống Vãn Huỳnh không hiểu vì sao Văn Nghiên lại lật lọng.

Cô nhớ rõ trong tiểu thuyết sau chuyện “Tống Vãn Huỳnh” giả sinh non, người lập tức đòi ly hôn là Văn Nghiên, chẳng qua lúc ấy “Tống Vãn Huỳnh” vẫn luôn giả vờ đáng thương để lấy lòng trước mặt Văn phu nhân và Văn lão tiên sinh, khiến hai người họ nói chuyện thay cô, thậm chí có một lần nháo đến mức Văn Nghiên một đoạn thời gian dài không về nhà.

Chẳng lẽ là bởi vì dục vọng ly hôn quá mãnh liệt và khác thường của cô khiến cho anh ta chú ý?

Tống Vãn Huỳnh không khỏi nghĩ đến cảnh Văn Nghiên với vẻ mặt bá đạo đẩy cô vào tường, tùy tiện nâng cằm cô lên, ghé vào tai cô, giọng nói khàn khàn: "Người phụ nữ này, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi. Ly hôn? Đừng nghĩ đến chuyện đó nữa. Đời này cô chỉ có thể là người phụ nữ của Văn Nghiên tôi."

Nghĩ đến đây Tống Vãn Huỳnh liền rùng mình, toàn thân nổi hết da gà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play