Edit Ngọc Trúc
Đàm Ngọc Cẩn nhẹ nhàng buông tay áo Tần Khiếu, nhỏ giọng nói:
"Ngựa của ta chạy mất, tay nải cũng ném rồi. Cứu người thì cứu cho trót, có thể cho ta đi theo các ngươi không?"
Tần Khiếu nhìn hắn.
Đàm Ngọc Cẩn đưa ánh mắt cầu khẩn nhìn hắn.
Tần Khiếu xoay người: "Theo kịp."
"Được rồi!" Đàm Ngọc Cẩn lập tức vui vẻ chạy theo.
Trần Văn Văn bất mãn: "Đội trưởng, chúng ta đang làm nhiệm vụ, không nên mang theo hắn để rồi bị vướng chân vướng tay!"
"Ê ê ê." Chu Văn nhỏ giọng nhắc nhở, dù sao người ta cũng là tiểu công tử của hầu phủ, đắc tội không tốt đâu.
Tần Khiếu lại quay đầu nói: "Chính vì đang làm nhiệm vụ, nên bây giờ không ai thích hợp để đưa hắn trở về."
Hà Huy hiếm khi lên tiếng: "Cho hắn đi theo đi, nếu bắt hắn tự trở về, lỡ có chuyện gì, chúng ta gánh không nổi đâu."
Đàm Ngọc Cẩn lập tức cam đoan: "Ta đảm bảo ngoan ngoãn nghe lời, tuyệt đối không làm các ngươi vướng bận."
Chu Văn thấy mọi chuyện đã quyết định, bèn dùng ngón tay thổi một tiếng hiệu về phía trạm gác.
Mấy con ngựa phi tới.
Đàm Ngọc Cẩn nhìn năm con ngựa chạy đến, có chút lo lắng: "Ta không biết Xích Vân của ta thế nào rồi."
Tần Khiếu xoay người lên ngựa, vươn tay về phía hắn.
Đàm Ngọc Cẩn nắm lấy tay hắn, nhảy lên ngựa.
Trần Văn Văn vốn đã không ưa Đàm Ngọc Cẩn, liền vung roi giục ngựa: "Giá ——" rồi phóng đi trước.
Đàm Ngọc Cẩn nhìn dáng vẻ cưỡi ngựa rời đi của nàng, tán thưởng: "Không hổ là tập yêu sư, quả nhiên anh dũng hiên ngang."
Chu Văn cảm thấy vị tiểu công tử này tính tình cũng không tệ lắm.
Đoàn người giục ngựa lao nhanh, càng đi càng sâu vào trong.
Đi suốt nửa ngày, Chu Văn đột nhiên lên tiếng: "Đội trưởng Tần, bát quái bàn có vấn đề!"
"Hu ——" Tần Khiếu kéo cương cho ngựa dừng lại.
Chu Văn tiến lên, đưa bát quái bàn cho hắn.
Đàm Ngọc Cẩn tò mò ghé lại xem, chỉ thấy kim đồng hồ trên đó đang xoay loạn xạ.
Tần Khiếu nhíu mày, khép hai ngón tay lại điểm vào tâm bát quái bàn, nhưng kim đồng hồ vẫn không chỉ ra phương hướng rõ ràng.
Trần Văn Văn bước tới: "Đội trưởng, tiếp theo làm sao đây?"
Tần Khiếu nhìn mọi người: "Trời không còn sớm, tìm chỗ hạ trại nghỉ ngơi trước đã."