Sau khi Xuân Hoa nói ra cũng cảm thấy có chút không ổn, bình thường mà nói thì việc không rõ đã mang thai hay chưa thì không nên vội vàng hỏi, dễ khiến đứa trẻ hoảng sợ.
Thái y tự nhiên là không dám khẳng định, lúc này cũng chỉ là suy đoán, tuy nương nương có phần hay buồn ngủ, nhưng ngoài ra vẫn chưa thấy điều gì khác thường, chỉ sợ mừng hụt một phen, lời này đâu thể nói chắc được, chỉ là không ngờ Xuân Hoa lại trực tiếp nói ra như thế, trong chốc lát cũng không biết nên nói gì.
Thẩm Khanh liếc nhìn vẻ mặt khó xử của Lý thái y, thản nhiên nói: “Dù sao mấy ngày nữa xem lại, chuyện này tạm thời chưa cần nói với hoàng thượng.”
“Thần tuân chỉ.” Lý thái y có chút cảm kích, nếu thật sự bị vạch trần ngay tại chỗ của Hiền phi nương nương, thì chỉ e hoàng thượng cũng sẽ biết, nữ nhân trong hậu cung mang thai là chuyện lớn cỡ nào chứ, Hiền phi nương nương có thể giữ được bình tĩnh như vậy, thật sự là hiếm thấy.
Nhưng nghĩ kỹ lại, những khúc mắc trong hậu cung các thái y cũng đều nhìn thấy, lúc này mà không giữ được bình tĩnh, vạn nhất chuyện có sai sót, bị người ta nắm lấy, chưa nói tới chuyện khác, chỉ riêng lời ra tiếng vào thôi cũng đã khó nghe rồi.
Lý thái y vừa đi, Xuân Hoa liền chằm chằm nhìn Thẩm Khanh, chuyện này không phải là đại sự sao? Giờ tim nàng ấy còn đang đập thình thịch đây.
Thẩm Khanh lại không kích động như Xuân Hoa, bởi vậy nhìn dáng vẻ ấy nàng chỉ thản nhiên nói: “Còn chưa chắc chắn…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT