Sau khi Hiên Viên Linh xem xong tình hình của các hoàng tử thì liền đến Chiêu Hoa cung. Lúc này các hoàng tử vẫn còn đang học hành, dĩ nhiên tiểu Lục không thể đi cùng.
Hiên Viên Linh đến Chiêu Hoa cung cũng kể việc này với Thẩm Khanh, việc liên quan đến tiểu Lục, lúc nhắc tới thì trong lòng hắn vẫn còn chút sát ý đối với tên thị vệ kia: “Loại người như thế, e rằng về sau tiểu Lục còn phải gặp không ít.”
“Chuyện không có cách nào tránh khỏi.” Thẩm Khanh nói thật một câu, chuyện như thế này vốn không thể phòng tuyệt: “Trừ khi Hoàng thượng không chỉ sủng ái một mình thiếp, nạp thêm phi tần rồi sinh thêm vài đứa con.”
Hiên Viên Linh vốn đang tức giận tên nô tài đó, nhưng nghe nàng nói vậy thì liền nhìn nàng: “Nàng nói gì linh tinh vậy.”
Chuyện hôm nay, quả thực như nàng nói, về sau khó mà tránh khỏi. Nàng được độc sủng như thế, sự đặc biệt của tiểu Lục, người khác tất sẽ muốn nịnh nọt, huống hồ hắn quả thật có thiên vị tiểu Lục, người ngoài suy đoán thánh ý cũng là điều tất yếu. Chẳng lẽ chuyện này lại trách Thẩm Khanh hay tiểu Lục?
Nghĩ tới đây, hắn thở dài: “Trẫm biết không phải lỗi của tiểu Lục, hôm nay nó làm rất tốt, chỉ là lúc ấy trẫm không thể khen ngợi nó.”
Vừa mới xin lỗi đã khen, như vậy là không công bằng với Tứ hoàng tử. Đứa trẻ ấy vốn đã mẫn cảm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play