Hiên Viên Linh vạn lần không ngờ Thẩm Khanh hứng chí bày ra một màn như vậy, kết quả lại làm ra mớ đồ thế này. Ban đầu hắn hơi sững sờ, nói thế nào nhỉ, trong ấn tượng, Thẩm Khanh là người thông tuệ, mọi việc nàng làm đều có thể làm rất tốt, kết quả lần này nhìn tay nghề của nàng, bỗng nhiên lại nhớ tới dáng vẻ khi xưa nàng thêu thùa lần đầu tiên.
Nay việc thêu thùa của Thẩm Khanh đã xem như ổn, nhưng lúc đầu thì thật sự là thảm không nỡ nhìn, lúc này việc nướng thịt này cũng thảm chẳng kém. Hiên Viên Linh sững ra một lúc, ngẫm lại rồi lại thấy có chút buồn cười.
Vừa nãy còn hớn hở vui vẻ, giờ nướng hỏng rồi chứ gì?
Quả thật Thẩm Khanh chưa từng sẽ tự tay làm việc này, trong đầu thì nghĩ đơn giản, nhưng khi bắt tay vào làm mới thấy hoàn toàn không phải vậy. Ban đầu còn hứng khởi lắm, làm riết thành bối rối, quay đầu lại thì thấy Hiên Viên Linh đang cười.
Thẩm Khanh: “……”
Chờ ngươi ăn thử xem còn cười nổi không!
Hiên Viên Linh thấy dáng vẻ kia của nàng, cảm thấy vẫn nên cho nàng một bậc thang xuống: “Đừng để mệt quá, cứ để ngự trù làm đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play