Nghe đến đây, Tần thị khựng lại một chút. Nàng ta nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tam công chúa, nhận ra con bé không hề nói dối, nhất thời trầm mặc.
Không phải nàng ta cho rằng nữ nhi bị Thẩm Khanh mê hoặc, nàng ta nhìn ra được nữ nhi cũng không có ý hướng về Hiền phi. Bao năm qua, Tam công chúa luôn quan tâm đến nàng ta không thiếu một phần, nữ nhi này rất hiếu thuận, cũng chính là chỗ dựa giúp nàng ta không buông xuôi trong những năm tháng ở lãnh cung. Thật lòng mà nói, nếu không phải vì ngoài kia còn có người nhớ mong, nàng ta cũng không biết mình đã sống qua những năm đó thế nào.
Trước kia, nàng ta lo rằng Vạn Triệu chỉ báo tin vui mà giấu chuyện buồn, giờ nghe chính miệng Tam công chúa kể ra, trong lòng vừa thả lỏng, lại có cảm giác khó tả.
Nàng thật sự không ngáng chân ư?
Không ngáng chân là tốt rồi. Giờ nàng ta ở trong lãnh cung, đã không thể bảo vệ cho nữ nhi, còn phải để nữ nhi lo lắng cho mình, trong lòng đã vô cùng áy náy. Dù sao, Tam công chúa bình an là tốt rồi.
“Như vậy cũng tốt...” Tần thị nhìn Tam công chúa: “Về sau cũng phải sống thật tốt.”
Tam công chúa chua xót trong lòng, mẫu thân lúc nào cũng lo lắng cho nàng. Ban đầu nàng vốn định nhân lúc cầu kiến Hoàng thượng mà tiện thể cầu xin người chăm lo cho Tần thị. Nhưng vì Thẩm Khanh không nhúng tay vào hôn sự của nàng, nên nàng đã không mở lời. Kỳ thực, nàng chợt nhận ra, Hiền phi đại khái cũng không có ý làm khó mẫu thân, cho nên nàng cũng không nói gì thêm, chỉ xin được gặp mặt một lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT