Chuyện Thẩm Khanh đi tìm Đức phi lại còn mang lễ vật, những kẻ có tâm đều để ý tới. Hoặc cũng có thể nói, những năm qua, hễ Thẩm Khanh có chút động tĩnh nào, đều có người âm thầm dõi theo. Việc hậu cung lắm chuyện, nếu nàng không có đủ bản lĩnh, chỉ cần sơ sẩy một chút, cũng đủ để mất mặt rồi, phải không?
Thế mà người ta bao năm nay vẫn có thể sống yên ổn như thế. Hoàng hậu bên kia nghe được tin này, liền cau mày.
“Khởi bẩm nương nương, xin người yên tâm, năm nay Hoàng thượng rốt cuộc cũng không hoãn tuyển tú nữa rồi.”
Hoàng hậu lại nhìn Kim Chi: “Nói là không hoãn, nhưng những năm qua Hiền phi một mình độc chiếm thánh sủng, giờ Hoàng thượng mà không tuyển thêm tú nữ, lại thêm Lục hoàng tử đã nhập học, chỉ e sẽ khiến người khác dị nghị.”
Việc này dù tuyển hay không tuyển, trong lòng Hoàng hậu đều thấy khó chịu. Nếu tuyển, rõ ràng là để lấp miệng thế gian; nếu không tuyển, thì rõ ràng là thiên vị Hiền phi. Cho nên tuyển tú hay không, đều khiến người ta không thoải mái.
“Vẫn nên để ý chỗ Thuận phi, chuyện Đại hoàng tử cần có kết quả. Trong triều có người thúc đẩy một tay, bản cung muốn xem, rốt cuộc Hoàng thượng định làm gì, có phải định thiên vị mẫu tử ở Chiêu Hoa cung đến cùng hay không.”
Quả thật nàng ta có chút nóng lòng muốn biết, dưới sự thúc đẩy của cục diện, sẽ xảy ra chuyện gì. Nàng ta không dám có hành động, nhưng hậu cung này, lại đâu chỉ có một mình nàng ta? Hiện tại nàng ta không gây chuyện, thì nhìn người khkhácàm, có đôi khi, làm việc phải xem thời cơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play