Thẩm Khanh nhìn ánh mắt vui vẻ của hắn, lòng nàng cũng khẽ rung động. Chỉ một chút như vậy thôi, mà đã vui vẻ rồi sao?
Nàng mím môi, ghé sát lên hôn hắn, rồi chống người ngồi dậy, đường cong hõm cổ đặc biệt quyến rũ: “Để ta.”
Hiên Viên Linh rất thích nàng chủ động, nhưng nàng khiêu khích hơi quá, khiến hắn không thể nhẫn nhịn để nàng chủ động, còn bản thân thì lại bị động. Lúc trước là một hồi quấn quýt triền miên, lần này, là cả hai đều động lòng.
Cả hai đều chủ động, không khí tự nhiên sẽ có phần nóng bỏng.
Có chút giống như đánh nhau, ngươi tới ta lui, đến khi dừng lại, thở ra một hơi, vẫn còn cảm giác chưa thỏa mãn.
Hai người ôm lấy nhau không muốn buông, môi lưỡi dây dưa, hơi thở quấn quýt, một nụ hôn dài kéo dài thật lâu. Thẩm Khanh có chút khó thở mới buông ra, sau đó cảm thấy toàn thân mỏi nhừ, có chút mệt, nghĩ lại lúc nãy liền thấy bản thân cũng chủ động hơi quá.
Lúc này tim của Hiên Viên Linh vẫn đập rất nhanh, nhưng sau khi bình tĩnh lại thì trong lòng lại có chút phức tạp, chỉ vì một câu nói của nàng thôi sao? Nhưng nghĩ đến đây lại đè nén suy nghĩ lung tung trong lòng xuống, có một số chuyện, không nghĩ tới thì tốt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play