Đều nói hài tử lớn rất nhanh, có hài tử rồi, cảm giác từ khi sinh ra đến một tuổi tựa hồ chưa được bao lâu, kế đó thời gian vùn vụt trôi qua như bạch câu quá khích*, Thẩm Khanh chỉ nhìn hài tử biết đi, biết nói, nói năng lưu loát rồi, cứ như vậy đã qua mấy mùa xuân thu, lại đến một năm đón Tết.
*Bạch câu quá khích (白駒過隙):Ngựa trắng lướt qua khe cửa, dùng để ví thời gian trôi qua cực kỳ nhanh, như ánh chớp, như bóng ngựa trắng vụt qua khe hở, không thể níu giữ.   
Những năm gần đây các ngày Tết đều vô cùng náo nhiệt, chủ yếu là vì có thêm hài tử, Tiểu Lục mỗi năm một lớn, Chiêu Hoa Cung càng thêm ồn ào, mà sau đợt Tết năm nay, Thẩm Khanh chợt nhận ra, Tiểu Lục đã năm tuổi rồi.
Năm tuổi, chính là đến lúc phải nuôi dưỡng bên cạnh Hiên Viên Linh rồi.
Tuy rằng Tiểu Lục được nuôi ở Chiêu Hoa Cung, Hiên Viên Linh có ba trăm sáu mươi lăm ngày thì cũng đến ba trăm ngày ở Chiêu Hoa Cung, có đi hay không cũng chẳng khác biệt gì, thế nhưng Tam Hoàng tử, Tứ Hoàng tử, Thất Hoàng tử đều được nuôi dưỡng bên cạnh hắn, theo quy củ, Tiểu Lục cũng phải được đưa qua đó.
Ngược lại, Thẩm Khanh không có quá mức không nỡ, cũng không phải không thể gặp được nữa, chỉ là chợt dâng lên cảm giác như đưa hài tử đến nhà trẻ, vừa có chút không nỡ, vừa có chút cảm khái rằng đã đến lúc buông tay, hài tử cũng lớn rồi.
Mùng Tám, tại yến tiệc trong cung, Hiên Viên Linh công bố chuyện này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play