Đêm khuya, Hiên Viên Linh ôm lấy Thẩm Khanh, nhất thời không muốn ngủ, tâm tình vô cùng tốt: “Dù sao người đầu tiên nó gọi là trẫm.”
Thẩm Khanh đã buồn ngủ, nàng âm thầm oán thán: “Hoàng thượng thật ấu trĩ.”
Hiên Viên Linh không vui, vỗ nhẹ vào mông nàng một cái.
“Được được được, hoàng thượng không ấu trĩ, nhưng thiếp thân phải ngủ rồi.”
Hiên Viên Linh ôm một bụng đầy vui mừng, nhưng nhìn thấy Thẩm Khanh ngáp dài, hắn cũng không nói gì nữa, còn vỗ về nàng, Thẩm Khanh liền an tâm ngủ thiếp đi. Nhất thời Hiên Viên Linh chưa ngủ được, nhìn nàng ngủ say, trong lòng lại nghĩ tới bộ dạng vừa rồi Tiểu Lục cười rộ lên, đứa trẻ này mọc thêm vài cái răng, cười lên thật sự rất đáng yêu, giờ nhớ lại, khóe miệng hắn cũng nhịn không được mà cong lên.
Thẩm Khanh không biết Hiên Viên Linh đã nhìn nàng rất lâu trong đêm, dù sao sáng hôm sau khi nàng thức dậy, Hiên Viên Linh đã đi thượng triều rồi. 
Xuân Hoa cùng Phương Vận tiến vào hầu hạ, như thường lệ chải đầu trang điểm cho nàng, đến khi dùng xong điểm tâm, Phương Vận mới tiến đến trước mặt nàng hành lễ nhận tội, kể ra chuyện giữa nàng ấy và Phương Hòe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play