Lúc này còn chưa đến đêm, Hiên Viên Linh và Thẩm Khanh đã đóng cửa phòng, bên trong lộ ra xuân sắc, Triệu Hải liền biết đã xảy ra chuyện gì.
Nói thật, việc Hiên Viên Linh và Thẩm Khanh hoan ái vào ban ngày cũng không tính là nhiều, nhưng cũng chẳng phải là chưa từng có. Dù sao năm đó vị Hoàng thượng quy củ kia khi ở Chiêu Hoa cung này, nay đã không còn thấy bóng dáng nữa, chỉ riêng chuyện kín đáo này thôi, cũng đã đủ tuỳ ý phóng khoáng.
Xuân Hoa cùng Triệu Hải chạm mặt nhau, kế tiếp người thì chuẩn bị y phục, người thì chuẩn bị nước tắm cho hai vị chủ tử, hết thảy đều đâu vào đấy.
Lúc này Xuân Hoa mới thấy Phương Vận: “Vừa rồi không thấy ngươi, làm cái gì vậy?”
Ban đầu chỉ là thuận miệng hỏi, nhưng thấy Phương Vận đỏ mặt, Xuân Hoa nhìn bộ dạng nàng ây, trong lòng liền khẽ động, dặn Vương Lục trông coi phía trước, còn mình thì kéo Phương Vận ra chỗ kín mà hỏi: “Vừa nhìn liền biết ngươi có chuyện.”
Lại nhìn thấy trong tay nàng ấy cầm thứ gì đó, nhìn kỹ một cái, còn chẳng phải một cây trâm hay sao, lại là kiểu dáng trước kia chưa từng thấy nàng ấy từng đeo, lúc này mà không vạch trần cũng không được.
Phương Vận ngượng ngùng nói: “Người khác tặng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play