Thẩm Khanh nghe cũng cảm thấy còn tạm, nhưng nàng bị vẻ mặt nửa muốn xấu hổ nửa không lúc ấy của Hiên Viên Linh mà suýt chút nữa đã bật cười, may mà nàng không cười thành tiếng, chỉ có khóe môi hơi nhếch lên.
Bên cạnh, những người đang hầu hạ như ma ma, Xuân Hoa, Triệu Hải đều đứng ở đó, sắc mặt ai nấy đều vô cùng căng cứng, lúc này tuyệt đối không thể cười ra tiếng.
Hiên Viên Linh cũng không ngờ tới, ban đầu hắn chỉ định để Tiểu Lục gọi, nào biết tiểu tử kia lại... Đây chẳng phải là bị chiếm tiện nghi rồi hay sao?
Nhưng hắn có thể làm thế nào? Tiểu Lục đáp "Ừm" xong, vẻ mặt ngây thơ vô tội, tựa như đang nói: Dù sao ta cũng không cố ý, người có thể làm gì ta đây?
Hiên Viên Linh bị làm cho tức đến mức suýt muốn ném đứa nhỏ này ra ngoài, nhưng bây giờ mà làm vậy thì thật sự mất thể diện, cuối cùng hắn đành ngượng ngùng quay đầu nhìn Thẩm Khanh.
Vốn dĩ Thẩm Khanh cũng không định cười, nhưng bị ánh mắt của Hiên Viên Linh quét tới, nàng liền nhịn cười đến mức khó chịu.
Chỉ vì muốn nghe con gọi một tiếng 'phụ hoàng', mà hắn thật sự nhận thằng bé làm cha luôn rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play