Bốn móng vuốt đạp lên mặt giấy mềm mại, cảm giác lành lạnh khiến Trường Tuệ giật mình nhận ra bản thân quá hấp tấp.
Nàng chỉ lo đối phó với tình huống bất ngờ, muốn xem thử Mộ Giáng Tuyết đang giở trò gì, lại không nghĩ rằng hắn có thể đang làm chuyện nghiêm túc. Chưa khô nét mực dính lên bộ lông trắng nõn, tạo thành những vệt đen nhỏ. Nàng cúi đầu nhìn đám mực lem luốc trên móng vuốt của mình, trong chốc lát sững sờ, không biết phải phản ứng ra sao.
"Mày?" Mộ Giáng Tuyết rõ ràng không ngờ đến sự xuất hiện của nàng.
Hắn thoáng ngẩn ra, sau đó giọng nói chậm rãi, xen lẫn ý cười: "Sao lại chạy đến đây?"
Trường Tuệ đưa mắt nhìn những hàng chữ trên giấy, cụp tai xuống, dùng giọng điệu trẻ con khô khan hỏi: "Ngươi đang làm gì vậy?"
Nụ cười trên mặt Mộ Giáng Tuyết dần thu lại. Hắn rũ mi, thấp giọng đáp: "Sư tôn dạy ta lương thiện và khoan dung, nhưng ta đã gây ra sát nghiệt. Dù việc này không phải do ta cố ý, sai lầm vẫn là sai lầm, ta phải chuộc tội."
Bị giam trong viện, hắn không biết tình trạng của Vương Hồ An, cho rằng người kia đã chết, nên ngày ngày sao chép độ hồn khúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT