Trường Tuệ đến học viện thì Vương Hồ An đã được đưa đi cứu chữa.
Mộ Giáng Tuyết bị giam trong phòng giáo huấn của học viện, bị mấy trưởng lão thẩm vấn. Hắn dường như bị dọa đến mức không thể thốt nên lời, suốt quá trình chỉ im lặng cúi đầu, nhìn chằm chằm vào đôi tay nhuốm đầy máu. Máu từ cằm nhỏ xuống, cảnh tượng đáng sợ nhưng gương mặt hắn lại quá mức thanh tú, vẻ hoang mang cùng sự thuần khiết trên khuôn mặt khiến hắn trông vừa tàn tạ vừa vô tội.
Rẹt!
Trong căn phòng tối tăm, cánh cửa bị đẩy ra, ánh sáng lùa vào một góc. Mấy trưởng lão lập tức đứng dậy: “Quốc sư đại nhân.”
Trường Tuệ đứng ở ngưỡng cửa, sắc mặt tái nhợt, hơi thở gấp gáp. Mái tóc ngày thường được chải gọn gàng nay đã bị gió thổi rối, buông lơi trên tấm áo trắng đơn giản.
“Sao lại thế này?” Nhận được tin từ học viện, nàng lập tức chạy từ chỗ huynh trưởng đến đây, thậm chí còn chưa kịp thay y phục.
Sự việc xảy ra quá đột ngột, nàng vội vã lao đến, hơi thở chưa kịp ổn định, tâm trí vẫn còn vang vọng giọng nói hoảng loạn của Tú Cầm: “Tôn tọa! Có chuyện lớn rồi! Giáng Tuyết công tử giết tiểu công tử nhà Đại Tư Mã!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play