“Sẽ chết…” Lạc Yến lẩm nhẩm câu này, đứng ở cửa phòng bếp đã lâu, mắt nhìn chằm chằm Chu Xuân và cha hắn khóa chặt nguyên liệu nấu ăn vào tủ. Chu thúc và Quế Hoa thẩm thì chăm chăm theo dõi Chu Xuân, như sợ hắn lấy trộm thứ gì đó.
Trời đã chập tối, mặt trời ngả về tây, sân nhỏ nhà họ Chu vốn náo nhiệt giờ yên tĩnh trở lại. Bàn tiệc đã sớm được dọn đi, nếu không còn lụa đỏ và chữ hỉ, không ai đoán được ba ngày nữa nơi đây sẽ cử hành hôn lễ.
“Ăn thì chết… Nhưng không ăn, ta cũng sắp chết rồi…” Lạc Yến mím môi, mắt trông mong nhìn những miếng thịt bị cất vào tủ, thèm thuồng không thôi: “Ta muốn ăn thịt quá…”
Không rõ là do tâm lý phản nghịch hay lý do gì khác, nàng chỉ biết mình rất muốn ăn thịt.
Bữa cơm vừa rồi, không biết vì nàng đói quá lâu hay vì xa Khương Tịch Châu quá, tóm lại trải nghiệm thật tệ… Phải nói là cực kỳ tệ! Rau xanh như cỏ, cháo loãng như nước sôi để nguội pha thêm canh, nàng không nếm được chút hương vị nào!
Thế giới này với nàng không khác nào một hồ nước sôi để nguội khổng lồ!
Nàng không phải kén ăn, nhưng thực sự nuốt không trôi. Không có chút hứng thú ăn uống nào, cả cơ thể như kháng cự mọi thứ nhạt nhẽo, vô vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT