Ánh mắt Phượng Khuynh Ly lạnh lùng, khóe miệng nở nụ cười giễu cợt: "Bất kể là phủ An Quốc Hầu hay phủ Thừa tướng, đều có mối quan hệ phức tạp với hoàng hậu và phủ Trấn Quốc Hầu. Nàng thông minh như vậy, làm sao lại không đoán ra được. Lòng dạ đế vương, ghét nhất là ngoại thích can dự vào triều chính. Hoàng hậu đã cai quản lục cung nhiều năm, con trai của bà ấy là trưởng hoàng tử, lại là con đích, theo luật lệ xưa, đáng lẽ phải là người thừa kế ngai vàng không ai tranh giành được. Thế nhưng, nhiều năm qua, hoàng thượng vẫn chậm trễ trong việc lập thái tử."
Thu Minh Nguyệt thu lại ánh nhìn, trong lòng dần hiểu ra.
"Ý ngài là, hoàng thượng có ý muốn kiềm chế thế lực của hoàng hậu, vì vậy phủ Thừa tướng và phủ An Quốc Hầu cũng bị ảnh hưởng?"
Phượng Khuynh Ly gật đầu: "Hoàng thượng đã bắt đầu nảy sinh sự nghi ngờ, nên gần đây An Quốc Hầu đã kiềm chế rất nhiều trên triều đình, đương nhiên sẽ không muốn vào lúc này phát sinh mâu thuẫn với Ngô phủ, để hoàng thượng có cớ xử lý cả hai gia tộc."
Thu Minh Nguyệt mím môi không nói, quân tâm khó dò, nàng đương nhiên hiểu được đạo lý này.
"Ý của ngài là để Bội Hương tiếp tục nghề cũ, gặp lại Ngô Vân Hạo ở Túy Hương Lâu?"
Phượng Khuynh Ly lắc đầu: "Không, cần sắp xếp cho Bội Hương một thân phận mới, nếu không sẽ bị người ta phát hiện nàng ta từng ở Túy Hương Lâu, với một gia đình thế gia như phủ Thừa tướng, e rằng nàng ta sẽ không vào được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT