Hoàng hậu nhíu mày, nhưng lần này lại không nổi giận. Ở trong cung nhiều năm như vậy, giữ được tâm tính trầm ổn là điều tất yếu. Bà ta chỉ trầm ngâm chốc lát, rồi dường như đã hiểu ra điều gì đó, cất tiếng hỏi: “Con muốn mượn sức đánh sức?”
Ánh mắt Phượng Khuynh Hoàn ánh lên vẻ tán thưởng: “Đúng vậy. Hoặc là, chúng ta còn có thể dùng một kế phản gián.”
Hoàng hậu khẽ giãn mày, cầm lấy chén trà bạch ngọc, đầu ngón tay mảnh mai nhấc nhẹ nắp chén. Hơi nước trắng muốt chầm chậm bốc lên, che giấu ánh nhìn sâu thẳm nơi đáy mắt bà ta.
“Kế phản gián như thế nào?”
Phượng Khuynh Hoàn khẽ cười: “Mẫu hậu, thân là nữ tử, thì phải lấy phu quân làm trọng.”
Hoàng hậu nhướng mày, giữa làn khói trà mờ ảo, chợt nở một nụ cười. Khuôn mặt sắc bén khi nãy phút chốc trở nên kiều diễm, đôi môi đỏ thẫm vì hơi trà mà ánh lên sắc nước, tựa như đóa hồng đẫm sương sớm, mê hoặc lòng người.
“Đúng vậy, một khi nữ tử đã xuất giá, trong lòng chỉ có thể hướng về phu quân của mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play