Dựa theo tình tiết trong sách, lúc này Dương Dương đã chết, thái độ của Lâm Kiến Quốc với Trần gia cũng đã từ cảm kích biến thành thù hận.
Thực tế thì sao, Lâm Kiến Quốc vừa nghe mẹ cô bị bệnh liền giúp đỡ thu xếp chu đáo. Anh còn chẳng phải là con rể Trần gia, vậy mà lo lắng mọi chuyện so với con trai trong nhà là Trần Bảo Quốc còn muốn chu toàn hơn nhiều.
Nếu câu chuyện đã phát triển theo một lộ tuyến mới thoát ly hoàn toàn cốt truyện ban đầu kia, vậy có phải là cô cũng có thể đem một Lâm Kiến Quốc đang sống sờ sờ trước mặt mình và một Lâm Kiến Quốc lạnh như băng mà cô đã từng đọc được trong sách tách ra không, coi như là hai người?
Tưởng tượng như vậy thì những điểm Trần Ái Ân đã từng rối rắm quả nhiên hầu hết đều biến mất.
Nháy mắt, Trần Ái Ân như là đã tích đủ tự tin, tay cô như vuốt ve mà dừng ở trên khuôn mặt kiên cường của Lâm Kiến Quốc, cường thế nói: “Nhớ kỹ cho em, từ giờ khắc này trở đi, anh chính là người đã có đối tượng rồi. Em ấy à, đặc biệt keo kiệt. Anh nếu mà cùng mấy cô gái nhỏ chưa có đối tượng hay chưa kết hôn thân thiết quá, lòng em sẽ không thoải mái. Em mà không vui, thì cũng sẽ quậy anh đó. Anh muốn cuộc sống bình yên ư, vậy thì hoặc là đổi một đối tượng khác, hoặc là nghe lời em dặn, mỗi lần tiếp xúc với những nữ đồng chí đó phải giữ khoảng cách ba bước chân. Nghe hiểu chứ, có thể làm được không?”
Bàn tay nhỏ mềm như bông dừng ở trên mặt mình, Lâm Kiến Quốc nhịn không được lỗ tai nóng lên, nhưng cũng không muốn tránh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT