Lâm Kiến Quốc: “Được rồi, coi như những lời em nói đều đúng cả đi. Vậy thì vì sao sau khi em nhìn thấy Từ Lệ Anh lại qua giận dỗi với anh? Tạm thời cứ cho là Từ đồng chí có ý với anh đi, nhưng anh cảm thấy hành vi ngôn từ của mình với cô ấy vẫn rất khách sáo, không có vấn đề gì cả. Em không nói, anh còn không biết Từ đồng chí đến học tại đại học Dân Binh đâu đấy.”
Nói tóm lại, Lâm Kiến Quốc cảm thấy anh chẳng làm gì cả, vì sao Trần Ái Ân lại giận dỗi với anh?
Chỉ đơn giản là vì Từ Lệ Anh đơn phương có ý với anh?
“Trần Ái Ân đồng chí, Từ Lệ Anh coi trọng anh, em liền giận dỗi. Có phải em nên giải thích với anh một chút hay không?” Lâm Kiến Quốc đang suy nghĩ thì đột nhiên nảy sinh ra một ý tưởng.
Nếu Trần Ái Ân không có ý với anh, thì việc gì phải so đo để ý các nữ đồng chí khác thích hay ghét anh làm gì?
Trần Ái Ân nhìn thẳng vào mắt Lâm Kiến Quốc, đen bóng, khiến cô không thể dời mắt chính là, đáy mắt anh không ngừng toát ra niềm vui sướng và sự kiên định.
Nếu không tồn tại định luật nam nữ chủ, Trần Ái Ân cảm thấy Lâm Kiến Quốc cũng xem như là một đối tượng không tồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT