Nhìn trong sân viện nhà mình trẻ con nhiều đến mức có thể mở lớp mầm non, Trần Ái Ân gọi điện thoại, kêu ba mẹ bọn nhỏ đến đây hết, nạt một trận: “Đây là con trai con gái của mấy cô mấy cậu đấy. Một năm 365 ngày, ném tới chỗ tôi hết 300 ngày rồi. Làm ba mẹ có ai lại như mấy cô mấy cậu không hả?”
May mà Tiểu Muội và Giang Mãn Quân sống rất tốt, không có ý gửi con tới đây, nếu không số trẻ mà Trần Ái Ân phải trông lại còn tăng nữa.
Lúc này, mọi người cũng đã biết chuyện, chỉ có Tiểu Tiểu mới là con gái ruột duy nhất của Trần Ái Ân.
Những thời điểm như thế này, dĩ nhiên là Tiểu Tiểu đứng ra thì thích hợp nhất rồi: “Mẹ, gần đây công ty con và chồng con nhận được rất nhiều đơn hàng, hai đứa bọn con đều lo không hết việc. Nếu mà để con bé Tinh Tinh ở chỗ bọn con thì mỗi ngày lại phải để nó ăn thức ăn nhanh, nuốt mì gói như bọn con hay sao?”
Tinh tinh vừa nghe thấy thì đáng thương vô cùng mà ôm chân Trần Ái Ân: “Bà ngoại, cháu muốn ở với bà cơ, cháu thích nghe bà kể chuyện xưa, cháu không về nhà ba mẹ đâu.”
Nhìn cô cháu ngoại trắng nõn, lớn lên còn xinh xắn hơn cả con gái mình khi nhỏ, Trần Ái Ân mềm lòng: “Tinh Tinh đừng gấp, bà ngoại cũng thích cháu mà. Tối nay bà ngoại làm đồ ăn ngon cho cháu nhé.”
Trần Ái Ân vừa nói xong, được lắm, mấy đứa bé khác cũng không cần ba mẹ nhắc nhở, liền xúm lại vây quanh, ôm Trần Ái Ân không buông tay, mở miệng là “Bà nội/bà ngoại, bà không thích cháu, chỉ thích Tinh Tinh thôi ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play