Trần Bảo Quốc lập tức ngồi thẳng: “Nói đi cũng nói lại, em à, quần áo của Lâm Kiến Quốc, mày thật sự không làm hả? Với tính tình của mày, lấy không của người ta một cái váy đầm ư, không thể nào!?” Sở dĩ hắn khuyên nhủ, cũng là không hy vọng muội muội trong lòng khó chịu lại khó xử đó chứ.
Trần Ái Ân đắc ý không thôi mà cầm cánh tay Dương Dương, đỡ Dương Dương đứng lên: “Em nhận của anh ta một cái váy đầm, hồi báo chính là hết mình chăm sóc dưỡng Dương Dương đấy chứ. Nói không chừng, mọi người đều hiểu lầm ý tứ của anh ta rồi. Lâm Kiến Quốc đưa em váy đầm, thật ra chỉ là vì Dương Dương thôi, không phức tạp như vậy đâu.”
Sự coi trọng của Lâm Kiến Quốc đối với Dương Dương, người Trần gia không biết, nhưng cô đã xem qua tiểu thuyết thì lại biết. Nếu cô cảm thấy thiếu nợ Lâm Kiến Quốc, vậy cái gì cũng đều không cần làm, chăm tốt Dương Dương là đủ rồi.
“Con gái, Bảo Quốc, đứa đứa nhanh ra đây, đỡ mẹ mấy đứa.”
Lúc này, tiếng ba Trần lúc cao lúc thấp truyền tới.
Trần Ái Ân và Trần Bảo Quốc nhìn nhau liếc mắt một cái, vội vàng đi ra ngoài: “Ba, mẹ làm sao vậy?”
“Trật lưng.” Ba Trần đỡ mẹ Trần ngồi xuống, phỏng chừng cũng ngồi không nổi, mẹ Trần đau đến mặt đều vặn vẹo, “Bà ngồi nghỉ ngơi, tôi đi viện vệ sinh tìm bác sĩ Lý lấy chút rượu thuốc, lát về tôi bóp cho bà một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play