“Rượu thuốc có rồi đây.” Ba Trần đi rất vội, quần áo đều ướt đến độ dính cả vào người.
“Thuốc giảm đau đâu, ông mua không đó?” Trần mẹ không vội dùng rượu thuốc nhưng muốn uống gấp thuốc giảm đau kia.
“Có nửa vỉ.” Ông nài nỉ rất lâu, người của viện vệ sinh mới bán cho ông.
Mắt thấy Trần mẹ muốn uống thuốc giảm đau, Trần Ái Ân nhíu mày ngăn cản: “Không được, thuốc giảm đau không thể tùy tiện uống bậy. Mẹ, mẹ nếu đau như vậy, chúng ta liền đến bệnh viện đi. Thuốc giảm đau chính là gây tê thôi, đối với thương thế của mẹ một chút hiệu quả trị liệu đều không có.”
Thân thể xảy ra vấn đề mới có thể xuất hiện các triệu chứng. Không thoải mái, đau nhức,… có thể nói là thân thể phát ra cảnh báo. Đau răng, đau bụng kinh, uống thuốc giảm đau miễn cưỡng còn có thể, còn trường hợp bị thương giống mẹ Trần mà uống thuốc giảm đau thì Trần Ái Ân cảm thấy không thích hợp: “Chúng ta đi viện thôi, nếu bác sĩ ở bệnh viện cũng cho dùng thuốc giảm đau, mẹ lại uống.”
“Con đồng ý.”
“Mẹ không đồng ý.” Mẹ Trần tức giận mà liếc Trần Bảo Quốc một cái. Con gái muốn to chuyện như vậy, Bảo Quốc nó còn ở bên hùa theo cái gì chứ, “Con gái à, mẹ còn là mẹ con không, mẹ nói con có nghe lời không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT